Chương 1: Xuyên qua sách

"Két ——"

Theo tiếng thắng xe chói tai, Ninh Thu Thu cảm giác thân thể của mình bỗng nhiên chấn động, cái trán theo quán tính đập tới vật thể nhỏ nhỏ mềm mềm phía trước, không đau, lại đủ khiến đầu óc cô hỗn độn hồi lâu, thẳng đến khi có thanh âm nói chuyện lôi cô ra từ trong bóng tối.

"Lão Lý, ông làm gì thế này, muốn mưu sát chúng ta sao?" Đây là thanh âm bén nhọn của nữ nhân.

"Xin lỗi phu nhân," thanh âm áy náy của nam nhân truyền đến, "Phía trước đột nhiên xuất hiện một đứa trẻ con, tôi đành phải đạp phanh gấp, ngài cùng tiểu thư không có việc gì chứ."

"Tên tiểu tử chết bầm này, làm ta sợ muốn chết," nữ nhân vỗ vỗ ngực mắng một câu, sau đó vội quay đầu xem Ninh Thu Thu vẫn chôn mặt phía trước, hoảng sợ, cuống quít duỗi tay lay bả vai nàng, "Thu Thu, con không sao chứ?"

"Còn sống," Ninh Thu Thu ngẩng đầu, nhìn phụ nhân ung dung hoa quý trước mặt một cái, "Không quá đáng ngại."

"Vậy là tốt rồi," phu nhân ra hiệu bảo lão Lý tiếp tục lái xe, đoạn lại giơ tay đem vài sợi tóc loà xoà trước mặt cô vén ra sau tai, lộ ra gương mặt tinh xảo, phụ nhân cười tủm tỉm mà nói, "Hôm nay Thu Thu nhà chúng ta xinh đẹp như vậy, nhất định sẽ khiến Thanh Viễn mê mệt đến thần hồn điên đảo, nhìn không thấy lối."

Ninh Thu Thu: "......"

Cô cầm tinh hồ ly hay sao mà mị lực lại lớn như vậy.

Không đợi cô nói chuyện, phụ nhân lại âm dương quái khí mà nói: "Cho tức chết mấy cái đồ lẳng lơ kia đi, xem các nàng còn dám không biết xấu hổ mà dán lên người Thanh Viễn nữa không."

Ninh Thu Thu trong lúc nhất thời không biết nên nói tiếp như thế nào.

Bởi vì trong nháy mắt vừa rồi, thân xác này đã đổi chủ.

Cô...... lại xuyên qua.

Vì cái gì mà khẳng định như thế, bởi vì trước đây, cô đã trải qua quá một lần, từ một thị dân tốt đẹp tại thế kỷ 21, xuyên thành đệ tử tầm thường tại môn hạ tầm thường nào đó ở giới Tu Chân, bởi vì tư chất bình thường, cô chỉ có thể dành 7 năm ở đó cần cù chăm chỉ vẽ bùa, thật vất vả mới có chút thành tựu về phương diện vẽ bùa, cô lại xuyên.

Mới vừa rồi tiếp thu lượng tin tức thật lớn, cô hiện tại đã biết bản thân xuyên vào một quyển tiểu thuyết.

Đáng tiếc là, cô vẫn như cũ không có hào quang nữ chính, mà là xuyên vào nữ phụ nào đó trong sách.

Cái nữ phụ này khiến người khác hận đến ngứa răng: cùng nam chủ lớn lên, tự nhận là thanh mai trúc mã, chuyên môn chặn ngang cảm tình nam nữ chủ, là một tiểu thư điêu ngoa nhà giàu, cũng chính là nhân vật Ninh Thu Thu xuyên vào.

Trong sách, nữ phụ vì muốn cùng nam chủ ở bên nhau mà không từ thủ đoạn, cậy trong nhà có tiền muốn làm gì thì làm, năm lần bảy lượt làm khó nữ chủ.

Không đợi Ninh Thu Thu có kinh nghiệm tìm đường chết cho nam nữ chính thì nhà cô phá sản, mắc nợ ngàn vạn, vì trả nợ, cô không thể không gả cho một lão trung niên hơn mình chục tuổi, hơn nữa, tên đó còn là lão già nhiều tiền biến thái, kết cục thê thảm.

Loại tình tiết này đặt trong tiểu thuyết thì thực sảng khoái, nhưng khi bản thân xuyên thành nhân vật kia, cảm giác liền rất vi diệu........

Các cô hiện tại đang trên đường gặp nam chủ, cũng chính là tham gia tiệc mừng thọ của ông nội Triển Thanh Viễn, cũng là một lần nữ phụ thể hiện kinh nghiệm phá đám.

Bởi vì tiệc mừng thọ lần này, nam chính mang theo nữ chính, cảm xúc ghen ghét phát tác khiến Ninh Thu Thu tức đến hộc máu, thừa dịp người khác không chú ý liền ra uy với nữ chính, nói cho cô ta rằng bản thân cùng nam chủ sớm có hôn ước, người nhà nam chủ cũng sẽ không chấp nhận loại nữ nhân môn không đăng hộ không đối như cô ta vào cửa, loại vịt con xấu xí sẽ không bao giờ trở thành thiên nga được, nhân lúc còn sớm nên cút đi.

Bởi vì thái độ Ninh Thu Thu quá mức kiêu ngạo với ương ngạnh, còn mang theo người để vũ nhục, nên được nữ chủ tặng cho một cái tát.

Đánh người xong nữ chủ mang theo uỷ khuất không biết nam chủ có hôn ước nghênh ngang rời đi, dẫn ra một loạt tình tiết cẩu huyết anh đuổi tôi chạy, em nghe tôi giải thích, tôi không nghe tôi không nghe,... của nam chủ với cô ta.

Mà cái gọi là hôn ước, kỳ thật chỉ là một câu vui đùa của ông nội nam chủ cùng ông nội Ninh Thu Thu, khi bọn họ vẫn còn ở trong bụng mẹ thôi......

"Thu Thu, con có đang nghe mẹ nói chuyện hay không!" Thấy cô không nói lời nào, phụ nhân bên cạnh cao giọng hỏi. Ninh Thu Thu bị thanh âm bén nhọn của bà lôi ra từ trong dòng suy nghĩ, nhìn phụ nhân "Chanh chua" điển hình trước mặt, tâm tình hết sức phức tạp. Phụ nhân trước mặt, cũng chính là mẹ của Ninh Thu Thu

- Ôn Linh, giống như đông đảo nữ phụ ác độc khác, ác độc nhưng không có đầu óc, là một đồng đội heo điển hình.

"Để ta......" Lời Ninh Thu Thu đến bên miệng lại bị cường ngạnh mà nuốt trở lại, đổi thành phương thức nói chuyện của người hiện đại, "Vừa rồi kinh hách quá độ, có điểm không thoải mái." Cô rất cần chút thời gian để tiêu hóa lượng tin tức khổng lồ này a. Ôn Linh thấy sắc mặt cô cứng đờ, đau lòng mà nói: "Vậy con nghỉ ngơi một chút đi, tới nơi mẹ gọi."

"Được."

Nhìn vẻ mặt quan tâm của người trước mắt, Ninh Thu Thu trong lòng tràn ngập xin lỗi, rốt cuộc vẫn không có biện pháp nói cho đối phương trước mắt rằng thân xác này đã đổi chủ. Xin lỗi, tôi sẽ thay cô hảo hảo tồn tại, Ninh Thu Thu yên lặng mà nói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!