Chương 9: (Vô Đề)

Lần đầu Chân Bảo đi xem phim, cũng là lần đầu nhìn thấy một người mặc chiếc váy xanh lộng lẫy, chân đi giày thủy tinh như vậy.

Và lần đầu cô thấy được, có người trong rạp phim. Hôn nhau.

Hàng trước là ghế tình nhân, vừa mới bắt đầu nam sinh đã đưa tay ôm vai nữ sinh, sau đó tới gần nữ sinh, Chân Bảo thật lòng xin lỗi vì đã nhìn lén, nhưng kết quả hai người càng ngày càng lại gần... Rồi hôn nhau!

Chân Bảo vội vàng cúi đầu.

Không khí mập mờ lan tỏa, Phó Minh Thời ngồi gác chân, trên mặt nhàn nhạt, trong lòng không giữ nổi bình tĩnh.

Bộ phim kết thúc, trời đã điểm tối, gió đêm mát rượi, lướt qua mặt vô cùng thoải mái.

"Phim hay chứ?" Ngồi vào chỗ lái, Phó Minh Thời nhìn cô hỏi.

Chân Bảo gật đầu.

Phó Minh Thời cười, "Chờ cô thi xong, tôi sẽ đưa cô đi nữa."

Chân Bảo mệt mỏi, che mặt ngáp, cô có thói quen ngủ sớm, do tháng này sắp thi, nên trễ nhất đến 10 giờ mới đi ngủ.

Phó Minh Thời bật một bài hát êm dịu.

Chân Bảo dựa vào ghế, nghe một lúc đã chìm vào giấc ngủ.

Một giờ sau, Maybach dừng trước biệt thự, Phó Minh Thời tháo dây thắt ra, nghiêng đầu nhìn cô.

Ghế ngồi dựa vào thoải mái, Chân Bảo ngủ rất say, không có dấu hiệu tỉnh. Suốt một tháng qua, cô đã nỗ lực để học tập, nằm mơ đều nghĩ đến bài thi, chỉ có tối nay khi xem phim mới thật sự thanh tĩnh lại, cả người thư giãn, ngủ say hơn bình thường.

Phó Minh Thời ngồi trong xe chừng ba phút, sau vòng qua bên cạnh, đưa tay về phía ghế của Chân Bảo, một tay nâng chân, cẩn thận bế cô ra. Quay vào nhà, thấy ánh đèn phòng khách chói mắt, Phó Minh Thời nhìn Chân Bảo trong lòng ngực, thấp giọng dặn vú Vương: "Tắt đèn giúp cháu với ạ."

Vú Vương nghe từ ông Phó biết hai người sắp đính hôn, ban đầu còn cho rằng Phó Minh Thời bị ông nội cưỡng chế, cam tâm tình nguyện mà nghe theo, gần cả một tháng cũng chẳng xuất hiện mấy, nhưng vừa rồi Phó Minh Thời cẩn thận bế Chân Bảo xuống xe, ôm như bảo bối của mình, cuối cùng vú Vương đã hiểu ra chàng trai Phó tổng trẻ tuổi này là thật lòng.

Bà chạy đi tắt đèn, chỉ chừa lại một bóng sáng.

Lúc này, Phó Minh Thời mới ôm Chân Bảo đi vào, vững vàng bước lên cầu thang, thẳng một đường lên tầng ba. Phòng ngủ của Chân Bảo ngay sát anh, Phó Minh Thời dùng vai đẩy cửa vào, bên ngoài ánh đèn đường chiếu vào, trong phòng ngủ bài trí rất gọn gàng. Phó Minh Thời bước từ từ tới trước giường, cúi người, cố gắng thận trọng hết mức đặt cô xuống.

Cơ thể chạm phải sự mềm mại của chiếc giường, Chân Bảo hừ một tiếng thoải mái, xong lại chuyển mình một cái, chân trái duỗi thẳng, chân phải gác lên, tướng ngủ vô cùng ngang ngược. Phó Minh Thời bật cười, đứng ở mép giường lẳng lặng nhìn cô, nhìn rồi lại nhìn, bỗng nhớ đến lúc ở rạp chiếu phim, đôi tình nhân hàng trước hết sức nhiệt tình. Mà hôn nhau.

Phó Minh Thời đột nhiên nghĩ đến nụ hôn. Một nụ hôn đầy kích động.

Trước khi gặp Chân Bảo, anh chưa bao giờ có cảm giác thế này.

Chẳng qua Phó Minh Thời giỏi che giấu, với lại cô sắp thi vào đại học rồi, nên trước đó, anh không muốn cô phải phân tâm.

Giúp cô kéo rèm cửa sổ, Phó Minh Thời lặng yên không một tiếng động mà rời phòng, nhẹ nhàng khép cửa lại.

~

Chân Bảo ngủ nướng lâu hơn thường ngày, đến 10 giờ trưa mới tỉnh dậy.

Dụi mắt, nhìn phòng ngủ quen thuộc, Chân Bảo chỉ nhớ tối hôm qua đi xem phim xong là lên xe của Phó Minh Thời, còn đoạn sau thì không nhớ gì cả. Mơ hồ một hồi, Chân Bảo thức dậy đi tắm, thay một bộ quần áo tay ngắn khác, tinh thần sảng khoái bước xuống lầu, thấy vú Vương đang chọc ghẹo Hắc Đản.

"Dậy rồi sao, vú tính lên gọi con đấy." Vú Vương cười chào hỏi.

"Phó tổng đâu ạ?" Chân Bảo nghi ngờ nhìn về bên ngoài biệt thự.

"Phó tổng đến công ty rồi, nói buổi chiềusẽ về đón con."

Người đã đi rồi sao, Chân Bảo sờ đầu, ánh mắt mơ màng. Vú Vương đoán được cô đang suy nghĩ, không kịp chờ đã thay Phó tổng nói: "Dạo này con học hành mệt mỏi, tối qua ngủ ở trên xe, Phó tổng không muốn gọi con dậy, nên đã bế con lên lầu đó, còn dặn vú tắt đèn phòng khách, sợ ánh đèn nhức mắt làm không thoải mái."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!