"Hãn tướng cái gì mà hãn tướng!" Cố Cửu Tư vọt vào trong đám người kéo nữ nhân đang kéo phía sau Liễu Ngọc Như ra, nổi giận lên tiếng, "Dừng tay hết cho ta!"
Một đại nam nhân như Cố Cửu Tư đứng ở một đám nữ nhân có vẻ đặc biệt chói mắt, một tiếng rống to của hắn như vậy làm cho mọi người rốt cuộc cũng dừng tay.
Liễu Ngọc Như bên này ít người, tổng cộng chỉ có năm người, Đỗ đại nương lại là dẫn theo mười mấy cô nương, chỉ là Liễu Ngọc Như xuống tay tàn nhẫn nên khí thế mới không có thua, nhưng hai bên lôi kéo như cũ cực kỳ khó coi, tóc của Liễu Ngọc Như bị nắm bù xù, quần áo cũng bị kéo đến xiêu xiêu vẹo vẹo, Cố Cửu Tư vừa đến thì nàng càng cảm thấy mất mặt, nhưng nàng lại không thể thua được, đánh cũng đã đánh rồi, mắng cũng đã mắng rồi, giờ phút này nếu lui bước thì nỗ lực vừa rồi xem như uổng phí.
Vì thế nàng cầm chổi nhìn Đỗ đại nương bên cạnh nói: "Hôm nay ta nhất định phải cùng ngươi phân rõ thị phi hắc bạch, đi, cùng ta đến công đường đi!"
"Đi công đường cái gì!"
Đỗ đại nương thấy Cố Cửu Tư mặc quan phục nha phủ đứng bên người Liễu Ngọc Như thì lập tức nói: "Ta biết rồi, ngươi đây là tìm người giúp đỡ đúng không? Đây lại là dã nam nhân từ nơi nào tới để thông đồng chống lưng cho ngươi đúng không?"
Cố Cửu Tư nghe bà ta nói như vậy thì nhíu nhíu mày, lạnh thanh nói: "Ta là trượng phu nàng."
"À, trượng phu hả," Đỗ đại nương mang theo trào phúng, "Đến không biết là tên trượng phu nào……"
Nói còn chưa dứt lời, Liễu Ngọc Như đã cầm chổi muốn đánh, Cố Cửu Tư lại không đợi Liễu Ngọc Như qua đó đã trực tiếp đè Đỗ Thập Nương, lấy xích sắt khóa lại.
Động tác của hắn cực nhanh, chờ Đỗ đại nương phản ứng lại đã bị Cố Cửu Tư kéo theo, hắn nói thẳng: "Đi, cùng ta đến huyện nha."
"Đi huyện nha cái gì! Cứu mạng, quan binh ỷ thế hiếp người!"
Đỗ đại nương hô to lên, Liễu Ngọc Như lập tức nói: "Nếu trong lòng ngươi không có quỷ thì sao không dám đi?! Ngươi nói cô nương của ngươi dùng phấn của ta nát mặt, chúng ta đây liền công đường đối chất đi!"
Nghe được lời này, nữ tử có đốm đỏ trên mặt liền lui về sau, Ấn Hồng nhanh chóng bắt được nàng ta, lớn tiếng nói: "Phu nhân, nàng ta muốn chạy!"
"Chạy? Chột dạ sao?"
Liễu Ngọc Như cười lạnh: "Nếu không phải trong lòng có quỷ, ngươi chạy cái gì!"
"Ta…… Ta mắc tiểu không được sao?"
Cô nương kia run lên, Ấn Hồng kéo nàng nói: "Trong tiệm chúng ta có hậu gian, ta dẫn ngươi qua đó!"
Cô nương kia nào dám bị Ấn Hồng đơn độc đưa vào Hoa Dung? Nàng ta nhanh chóng nói: "Ta không cần!"
"Nếu có oan tình, coi như tìm đại lão gia khiếu nại." Bên cạnh Cố Cửu Tư đã nghe hiểu rõ xảy ra chuyện gì, bình tĩnh nói, "Đỗ đại nương, đi thôi."
Nói xong, hắn mạnh mẽ kéo Đỗ đại nương hướng đến huyện nha.
Liễu Ngọc Như dẫn theo người nhanh chóng đi theo, người của Đỗ đại nương vừa thấy cũng đi theo.
Đỗ đại nương liền một đường mắng, Cố Cửu Tư không dao động, lạnh mặt không nói lời nào, chỉ là tay kiềm Đỗ đại nương không có nửa phần lơi lỏng.
Chờ tới khi đến huyện nha, Hoàng Long thấy Cố Cửu Tư dẫn theo người liền có chút bất mãn, không vui vẻ nói: "Ngươi lại chọc vào chuyện gì?"
Hắn cũng là khách cũ của Đỗ đại nương, Đỗ đại nương thấy Hoàng Long thì nhanh chóng sáng mắt vui vẻ nói: "Hoàng gia, người mau cứu mạng!"
"Thả ra!" Hoàng Long nhanh chóng nói, "Ngươi đây là……"
"Thả cái gì?" Chu Diệp đi từ phía sau ra, Hoàng Long thấy Chu Diệp thì nhanh chóng nịnh nọt: "Chu công tử!"
"Mới vừa rồi ta đi ngang qua nhìn thấy này hai nữ tử ẩu đả bên đường, thấy vị đại nương này bị đưa tới công đường nên tới đây nhìn xem. Trần đại nhân có ở đây không?" Chu Diệp nhìn lướt qua, "Còn ở đây không?"
Hoàng Long liên tục gật đầu mời huyện lệnh lại đây.
Huyện lệnh vừa nhìn thấy Chu Diệp thì vội vàng hành lễ, sau đó bắt đầu thăng đường.
Đỗ đại nương có chút luống cuống trong lòng, liền quỳ trên mặt đất bắt đầu khóc rống.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!