Chương 37: (Vô Đề)

Anh ngồi xuống rồi nói: "Em nói em không quen Hứa Mạc, không rõ vì sao anh ta biết chuyện năm đó. Mà Hứa Mạc lại biết tin đám cưới và chồng sắp cưới của em, uy hiếp đúng điểm yếu. Anh ta bị hoang tưởng nên cũng khó tự lo liệu việc thường ngày.

Mặc dù anh ta đã học khá chuyên sâu về ngành y, nhưng hành vi phạm tội không hề tỉ mỉ. Lúc đầu hành động hoàn mỹ, càng về sau càng nhiều sơ hở. Anh ta chỉ muốn thô bạo bắt cóc thay tim, không hề có ý nghĩ tạo áp lực cho em.

Hơn nữa anh ta không dính líu tới cuộc sống của em thì sao lại hiểu rõ nhược điểm trong tâm lý em như vậy?An Dao kinh ngạc:Ý anh là?

"Chân Ý lập tức phản ứng:"Hoài Như lớn lên cùng An Dao trong trại trẻ mồ côi, cô ta khá đáng nghi phải không? Như anh nói, Hoài Như không phải con tin mà là đồng phạm?Ngôn Cách nói:Không có camera quay được hình ảnh Hoài Như bị bắt cóc, chỉ có lời khai của bảo vệ.Chân Ý bổ sung:Lúc bắt đầu, Hứa Mạc đã bắt cóc đứa trẻ và An Dao, vốn đã rất khó khống chế. Anh ta có thể đánh ngất Hoài Như rồi vứt đó, nhưng anh ta bắt cô ta lên xe, một mình khống chế ba người.

Như vậy quá nguy hiểm.Đúng.Ngôn Cách nói,Dù mang súng trái phép, nhưng về mặt tâm lý, anh ta sẽ không muốn một mình khống chế ba người.An Dao nhớ lại:Sau khi Hoài Như lên xe, Hứa Mạc gí súng vào cô ta, ép cô ta lái xe suốt.Em và cô ta không bị trói cùng nhau, em ở trong phòng kính, cô ta ở ngoài, ngăn cách bằng tấm rèm. Về sau Chân Ý tới mới kéo rèm ra, phải không?

"Sắc mặt An Dao tái nhợt:"Vâng.

Em tưởng Hoài Như cũng là trái tim trong mắt Hứa Mạc. Em nói trái tim đứa trẻ quá nhỏ nên Hứa Mạc bỏ qua. Sau đó nghe Hoài Như nói trái tim đàn ông tốt hơn.

"Sắc mặt Chân Ý nặng nề:"Lúc tôi không chịu giết cảnh sát Lâm, Hứa Mạc nói sẽ giết tôi để lấy tim. Có thể thấy anh ta coi trái tim của nam nữ như nhau. Không phải bởi vì Hoài Như nói trái tim đàn ông khỏe hơn mà không giết cô ta. Có lẽ Hoài Như là đồng phạm của anh ta.

"Càng nói tốc độ của cô càng nhanh,"Phân công vai trò của Hứa Mạc rất rõ ràng, cô là bác sĩ, tôi là y tá, Hoài Như là con tin và cũng là lá chắn để anh ta có thể dễ dàng trốn thoát sau khi xảy ra chuyện bất ngờ.Nhưng bây giờ người đã chết, không thể đối chất.An Dao chau mày,Tại sao Hoài Như muốn giết tôi? Chẳng lẽ bởi vì tôi nghi ngờ cô ta hại Hứa Thiến sao?

"Ngôn Cách nhíu mày, đôi mắt đen như mực lóe lên tia sáng không dễ phát hiện. Vẻ mặt của An Dao… Anh ngước mắt nhìn cô, bỗng nhớ lại trang giấy cô đốt hôm đó. Nhưng nhớ đến câu nói"Đừng phân tích An Dao" của Ngôn Hủ, anh nghĩ trước mắt cứ xem xét mọi chuyện có liên quan tới Hứa Mạc đã.

Hoài Như làm trong ngành sinh hóa, thuốc Hứa Mạc cho anh uống rất quen thuộc, tương tự thứ thuốc mà tổ chức nơi Lệ Hữu phục vụ nghiên cứu ra, nhưng không giống lắm. Hoài Sinh như cái ấm sắc thuốc, chưa kể thường ngày phải điều dưỡng đặc biệt.

Hoài Như thì đang làm việc ở viện nghiên cứu với đồng lương ít ỏi. Nhưng Chân Ý có nói Hoài Sinh rất hào phóng với Từ Tiếu. Nếu vậy, Hoài Như rất có thể đã lén điều chế thuốc tâm thần đem bán.

Anh nói khẽ:

"Có lẽ cô ta không muốn giết em mà muốn giết Hứa Mạc. Cô ta hiểu rõ tâm lý của em nên muốn mượn tay em giết Hứa Mạc."

An Dao hơi ngạc nhiên: Mâu thuẫn nội bộ à?

Có lẽ. Ngôn Cách nói,

"Chân Ý, gặp Tư Côi thì đề nghị cô ấy điều tra tài khoản ngân hàng của Hoài Như nhé. Anh nghi ngờ cô ta buôn thuốc tâm thần trái phép để kiếm tiền."

Cô im lặng vài giây, Ngôn Cách quay đầu lại nhìn, thấy cô cắn môi, hai tay nắm chặt đầu gối.

Sao vậy?

Chân Ý cố gắng nhếch khóe môi, nụ cười lại trở nên khó coi:

"Về cái chết của cảnh sát Lâm, mặc dù em oán giận Hoài Như, nhưng không hận cô ta. Em sẽ không giết người vì mạng sống của mình, nhưng cũng không yêu cầu người khác giống em. Thế nhưng…" Giọng cô run rẩy, nước mắt trào dâng,

"Nếu Hoài Như thật sự là đồng bọn của Hứa Mạc, cô ta đã sớm nung nấu ý định giết chết cảnh sát Lâm. Em tuyệt đối không bỏ qua cho cô ta." Tay anh đưa tới bao bọc tay cô, tay áo bệnh nhân mềm mại cọ nhẹ lên mu bàn tay cô.

Cô ngẩng đầu lên. Khuôn mặt anh khi bị bệnh tái nhợt yếu ớt, hốc mắt sâu hoắm, nhưng đôi mắt ngời sáng có hồn, đã mang đến sức mạnh cho cô:

"Hãy làm nhân chứng, hợp tác với công tố viên Doãn thật tốt. Anh nghĩ, em và anh ấy nhất định sẽ đưa tội phạm thật sự vào vòng pháp luật."

Chân Ý lên tinh thần, gật đầu.

"Vụ án của Ngôn Hủ chuẩn bị thế nào rồi?"

Chân Ý vốn định chứng minh Ngôn Hủ ngộ sát, nhưng sau khi tỉnh lại Ngôn Cách đã nhắc cô một chi tiết quan trọng.

Ngôn Hủ nói Hứa Mạc vừa ướt vừa lạnh, nên anh nghi ngờ lúc Ngôn Hủ đẩy Hứa Mạc xuống nước thì anh ta đã chết thật rồi.

"Hơi khó khăn, nhưng em đang cố gắng tìm chứng cứ."

"Đừng áp lực quá, cố hết sức là được rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!