"Chúc may mắn."
3
...
Dạo gần đây đã xảy ra một số chuyện không mấy tốt đẹp khiến cho Cypher chẳng tài nào suy nghĩ được một cách lý trí, gã chẳng hề nhận được bất kì tin tức gì từ admin cả, dù một chút thông báo cũng vẫn không.
Sau cái giấc mơ đêm hôm đó, gã nghi ngờ liệu kẻ đứng phía sau có phải là Aki hay không. Nhưng cái ý nghĩ đó cũng đã bị dẹp đi bởi ở thế giới lần này gã chưa từng gặp Aki hay có bất kì quan hệ gì với cô ấy, Aki có thật sự là đã chết giống như trong cốt truyện hay không?.
Mọi chuyện càng trở nên rối ren hơn khi gã mất đi các mối quan hệ trước đó mà bản thân đã cố tạo nên để kiếm lợi ích cho chính mình.
"Điệp
-chan~." Yukino bất ngờ chặn đường gã lại.
Cô nàng vui vẻ nhìn gã mỉm cười, một nụ cười mờ ám chẳng mấy thân thiện tí nào.
"Điệp
-chan có vẻ như đang che giấu một bí mật nhỉ?."
"Ý của mày là gì?." Cypher nói.
"Ý của tớ... là cậu không phải là Điệp ý." Cô ta mỉm cười tinh nghịch.
"Não mày có vấn đề à? Tao khuyên thật lòng đấy, mày nên đi khám đi thì hơn."
"Người có vấn đề thật sự không phải là tớ... mà là cậu đấy, ngài cựu quán quân ạ." Ánh mắt gã tối sầm lại.
Coi bộ đã khá lâu rồi không có ai gọi gã bằng cái danh đó, chẳng có ai biết gì về con người thật của gã cả, trừ khi con nhỏ Yukino này chính là người thuộc về thế giới thật nơi gã đã từng sinh sống.
"Thú vị nhỉ? Hiện tại tao đang hơi ngứa tay đấy, không phiền mày làm bao cát cho tao nhé?." Gã bẻ khớp tay, giãn cơ hết cỡ với ý đồ chẳng mấy thân thiện nhìn về Yukino.
Hiện tại Yukino là địch, đối với Cypher mà nói nó không những là địch mà còn là kẻ thù nữa.
"Ôi không, tớ bận phải đến lớp mất rồi, nên là... tớ sẽ gửi cậu đến một nơi có những thứ thú vị thích hợp làm bao cát cho cậu." Những ngón tay đan vào nhau, đó là ý gì?.
Gửi đến một nơi là ý định gì?
"Đi chết đi." Gã lao tới định túm lấy Yukino nhưng liền bị thứ gì đó hút xuống từ bên dưới, một cái hố đen xuất hiện dưới chân và kéo gã vào trong.
Thân ảnh từ từ mờ dần, cái hố đen cũng từ từ đóng lại. Yukino chợt cười khúc khích, ả vẫy tay chào tạm biệt rồi vui vẻ đến trường.
"Yuki
-chan hôm nay có vẻ vui nhỉ? Có gì thú vị sao?."
"A... tớ có một món đồ chơi mới rất thú vị thôi."
Yukino vui vẻ nhìn ra bên ngoài cửa sổ, cô mong rằng người được cho là kẻ vô địch, kẻ mạnh nhất nhì của MMA ở thế giới thực kia sẽ không chết, với lại nếu như Cypher chết sớm quá thì sẽ mất vui.
Trở về với Cypher người đang chật vật không biết cái hố đen này nó sâu đến mức nào, gã gần như tuyệt vọng, không còn đủ sức để la hét nữa mà ngáp dài một hơi chờ cho đến khi rơi xuống đáy hố.
À không, nó không có đáy, nó đưa gã đến một không gian khác.
Gã bị rơi mạnh, đáp thân xuống một đống thùng gỗ xếp chồng lên nhau, lực tiếp xúc khá mạnh khiến cho bên vai của gã trở nên đau nhói. Nhìn quanh nơi mình đã rơi xuống, nó khá lạnh lẽo, như thể hiện tại đang là mùa đông, gã có thể thấy được hơi thở của mình bị đông cứng nếu như thở ra bên ngoài.
Gã nhìn vào đôi bàn tay của mình, nó không còn bị bó bột nữa. Có vẻ như con khốn Yukino có phép thuật nhỉ? Nó biết di chuyển không gian ngoài ra còn có thể làm lành được cái tay gã của gã cơ đấy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!