Edit và beta: meomeoemlameo.
Sáng sớm hôm sau, Thịnh Kiều kéo chiếc vali siêu lớn tới sân bay lên máy bay.
Tài xế taxi nhận ra cô, còn muốn xin chữ ký của cô, Thịnh Kiều viết lên bốn chữ Năm mới vui vẻ. Còn mấy ngày nữa là đến 30 Tết, mặc dù lạnh, nhưng
giữa thời tiết giá rét vẫn lộ ra không khí náo nhiệt vui mừng.
Lịch trình riêng nên không có fan tiễn sân bay, ai ai cũng nện bước chân vội vã, lao về gia đình ấm áp của họ. Thịnh Kiều bôn ba cả đường, lúc cô về đến nhà đã là buổi chiều.
Đầu tiên cô
báo với Bà Thịnh là mình sắp về, vừa vào cửa đã ngửi thấy hương đồ ăn
nức mũi. Bà Thịnh tuy rằng ngồi xe lăn, nhưng ngồi bao năm nên đã thích
ứng rồi, tất cả đồ đạc dụng cụ trong nhà đều ở độ cao vừa tầm với của
bà.
Thịnh Kiều nhào tới ôm bà một cái thật chặt, ngọt ngào cười nói gọi mẹ: "Mẹ, con về rồi đây, mẹ có nhớ con không ạ?"
Bà Thịnh xoa đầu cô, lại hôn hôn lên mặt cô, chỉ chỉ TV: "Ngày nào mẹ cũng nhìn thấy con mà."
Dưới quầy để TV là một chiếc đầu đĩa kiểu cũ, bây giờ đã rất nhiều chỗ không còn bán loại đĩa lậu này nữa, nhưng Bà Thịnh vẫn dùng suốt. Bà lên cửa
hàng băng đĩa ghi hình ở trấn trên mua toàn bộ đĩa phim truyền hình con
gái đóng, mỗi ngày đều chiếu đi chiếu lại ở nhà không biết bao nhiêu
lần.
Người ở trấn trên đều biết, người phụ nữ ngồi xe lăn bán miếng độn giày thích nhất là xem phim truyền hình.
Vỏ chăn trong phòng đều đã đổi mới, sạch sẽ không nhiễm một hạt bụi. Thịnh Kiều bật mở vali sắp sửa quần áo: "Con đã nói cứ để con về tự dọn rồi
mà, mẹ làm làm gì."
Cô lấy hai chiếc áo phao ra khỏi vali, mỗi tay cầm một chiếc, "Đẹp không ạ?"
Bà Thịnh vừa nhìn đã biết là con mua cho mình. Con gái mình mà mặc kiểu dáng này thì hơi già.
"Mẹ đã bảo không cho con mua rồi mà, cái con nhóc này." Nói thì nói như
vậy, nhưng sự vui sướng trong mắt bà lại không giấu được. Thịnh Kiều
giúp bà thử quần áo, đều rất vừa vặn, giữ ấm được chủ yếu.
Bà Thịnh xoay trái xoay phải trước gương, lại hỏi cô: "Có đắt không con?"
"Không đắt, được giảm một nửa giá ạ."
Bà Thịnh lúc này mới yên tâm.
Sáng sớm hôm sau, Thịnh Kiều bọc kín như con chim cánh cụt đi ra ngoài mua
đồ ăn. Mọi người đều trang điểm kiểu đội mũ thêm khẩu trang nên nhìn cô
cũng không ai cảm thấy hiếm lạ. Ăn tết phải dự trữ đồ ăn nhiều, cô còn
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!