Diệp Thiếu Dương vẫn chưa trả lời huấn luyện viên, hai vị "lão bản" còn lại đã đuổi tới.
Tui mặc đồ nữ rất cay mắt: "Xin chào Tiểu Bạch, tôi là Nhiếp Thành của chiến đội Thiên Hoàn, ha ha ha, hoan nghênh cậu gia nhập Thiên Hoàn! Chúng tôi thu dọn ký túc xá rất sạch sẽ đó, Trì đội nói cậu định mang mèo qua đây, hoan nghênh hoan nghênh!"
Tui không phải em bé: "[ảnh. jpg] Xin chào Tiểu Bạch, tui là SP A Ninh của Thiên Hoàn, đây là ảnh chụp ký túc xá, toàn bộ đã thu dọn xong rồi. Cậu yên tâm, Trì đội rất tốt, sau này có vấn đề gì cứ tìm cậu ấy."
Diệp Thiếu Dương: "…"
Không nghĩ tới đội viên cũ của Thiên Hoàn lại nhiệt tình như vậy. Nhiếp Thành cùng với Tống Vũ Ninh đã giải nghệ nhưng vẫn chú ý tới biến động nhân lực ở Thiên Hoàn, chứng minh bọn họ rất nặng tình với chiến đội. Có lẽ đối với bọn họ mà nói, Thiên Hoàn không chỉ là một chiến đội, còn là nhà, là nơi ký thác giấc mộng thuở thiếu thời của họ.
Diệp Thiếu Dương nhanh chóng trả lời tin nhắn: "Cám ơn Nhiếp ca." "Cám ơn Ninh ca." "Sau này, tui sẽ cố gắng hoàn thành giấc mộng còn dang dở của hai người ^_^"
Nhìn thấy tin nhắn trả lời, Nhiếp Thành có chút chua xót, hắn dùng lực vỗ vai Trì Sóc, khàn giọng nói: "Mùa giải sau mọi người cố lên! Tuy rằng tôi và A Ninh không tiếp tục đồng hành, nhưng mỗi một trận đấu của Thiên Hoàn sau này chúng tôi đều sẽ nghiêm túc xem."
Trì Sóc gật đầu: "Tôi biết rồi."
Anh cầm điện thoại lên, gửi tin nhắn cho Diệp Thiếu Dương: "Thu thập hành lý ổn thỏa chưa?"
Diệp Thiếu Dương nói: "Đang tiến hành nha. Đúng rồi, có vài món không tiện mang lên máy bay, tui đặt gửi tới chỗ gaming house, Trì đội giúp tui ký nhận được không?"
Trì Sóc đã rõ: "Là đồ của bé mèo đúng không?"
Diệp Thiếu Dương gửi đoạn ảnh chụp màn hình giỏ hàng: "Đúng vậy, chậu cát mèo, bát ăn, máy nước uống, còn có một thùng đồ hộp các kiểu, đủ để Tiểu Bạch ăn trong một tuần, cái khác tui sẽ tới nơi rồi mua thêm."
Trì Sóc: "Không thành vấn đề, cậu cứ gửi đến tôi sẽ nhận giùm cậu." Anh gửi thông tin địa chỉ gaming house và người nhận cho Diệp Thiếu Dương, Diệp Thiếu Dương nhanh chóng thanh toán. Cửa hàng này ở Đế đô, nếu đã đặt đơn cùng ngày sẽ nhận được ngay.
Trì Sóc nói: "Tôi nghe quản lí nói đã đặt vé máy bay 5h chiều mai cho cậu?"
Diệp Thiếu Dương: "Đúng vậy."
Trì Sóc: "Tôi sẽ đi cùng quản lí đến sân bay đón cậu."
Diệp Thiếu Dương: "Được, vậy mai gặp!"
Sau khi nói xong, Diệp Thiếu Dương mở lại cửa sổ trò chuyện với Triệu Tân An và huấn luyện viên Trần.
Lỗ tai: "Kinh Trập của chúng tôi là chiến đội hào môn, thành tích thi đấu hồi S8 rất tốt, đánh tới giải đấu Quốc tế, đội trưởng Phương Chính Thanh cũng là tuyển thủ hàng đầu thế giới, nếu cậu đến Kinh Trập, có thể trở thành người thừa kế của Phương đội."
Phương Chính Thanh là đội trưởng của Kinh Trập, trạng thái đang rất tốt, không thể giải nghệ. Kinh Trập tìm cậu, dĩ nhiên là muốn sớm bồi dưỡng người thừa kế. Chờ ngày sau Phương Chính Thanh giải nghệ, Diệp Thiếu Dương có thể lắp vào vị trí đường giữa.
Kinh Trập nghĩ không sai, nhưng là nếu như Diệp Thiếu Dương còn nhỏ tuổi, Kinh Trập hiển nhiên là một lựa chọn không tệ. Nhưng cậu đã 21 tuổi, chờ Phương Chính Thanh giải nghệ? Ngại quá, cậu không định chờ.
Diệp Thiếu Dương uyển chuyển cự tuyệt: "Cám ơn đánh giá cao của ngài, nhưng tôi không muốn ngồi dự bị, Kinh Trập đã có đội chủ lực cố định, tôi rất khó được thi đấu. Cho nên rất xin lỗi, tôi sẽ không đến Kinh Trập huấn luyện."
Huấn luyện viên Trần sửng sốt, do dự một chút, mở miệng hỏi: "Nên cậu muốn đánh chủ lực?"
Diệp Thiếu Dương: "Đúng thế."
Huấn luyện viên Trần không nhịn được phun tào: "Một người mới chưa từng có chiến tích, mơ mộng tới chiến đội hào môn đánh chủ lực, cũng thật dám nói!"
Phương Chính Thanh cười híp mắt: "Người này rất thú vị."
Huấn luyện viên Trần xoắn xút một lát, cấp tốc khuyên bảo: "Cậu vẫn là người mới, không cần vội vàng như vậy đi? Nếu cậu thông qua test thiên phú, chúng ta có thể để cậu là đội trưởng ở đội hai, đánh một năm ở giải đấu liên kết, sau này sẽ vào đội chủ lực, cái này là quy tình bắt buộc bồi dưỡng mỗi người mới."
Diệp Thiếu Dương: "Xin lỗi, tôi không định đến đội hai làm đội trưởng, tôi chỉ muốn đánh chủ lực ^_^"
Huấn luyện viên Trần: "……"
Vậy còn nói gì được? Cậu đánh chủ lực để Phương đội ngồi dự bị? Fan Kinh Trập sẽ giết chúng tôi! Huấn luyện viên Trần đau đầu, xem ra, Tiểu Bạch và Kinh Trập không có đoạn duyên phận này.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!