Để đề phòng các fan hâm mộ quấy rầy tuyển thủ, lối đi phía sau hậu đài sẽ được đóng vào thời gian thi đấu. Biết được lối đi này mở khi nào nhất định là tuyển thủ chuyên nghiệp, huấn luyện viên hoặc nhân viên công tác.
Nếu cùng khán giả xếp hàng chờ rời sân thì phải đợi hơn 30 phút. Có cơ hội ra ngoài sớm tất nhiên Diệp Thiếu Dương sẽ không nghĩ nhiều, đứng lên nói với em trai: "Tiểu Thụy, đi thôi."
Tần Thụy một mặt mờ mịt bây giờ mới lấy lại tinh thần, nhanh chóng đuổi theo anh trai, nhẹ giọng nói bên tai Diệp Thiếu Dương: "Anh, anh không sợ hắn là một tên lừa gạt hả?"
Diệp Thiếu Dương nhịn cười nói: "Xoát 20 vạn quà tặng chỉ để gạt anh, người ta cũng không giống như có bệnh."
Tần Thụy vẫn không thể tin tưởng: "Nên hắn thực sự là huấn luyện viên, muốn giúp đỡ anh đi thi đấu chuyên nghiệp?"
Diệp Thiếu Dương: "Ừm."
Vừa nói chuyện, hai người vừa cùng Trì Sóc đi nhanh tới cửa ngầm bên cạnh hậu đài.
Trì Sóc lấy ra một tấm thẻ cảm ứng mở cửa, anh khom lưng đi vào, quay đầu lại nói với Diệp Thiếu Dương: "Cẩn thận, chỗ này có bậc thang."
Diệp Thiếu Dương cũng đi tới chỗ bậc thang, kéo Tần Thụy vào.
Thông đạo hướng lên phía trên, bọn họ đi tới đại sảnh tầng hai.
Trong đại sảnh sáng đèn, Diệp Thiếu Dương lúc này mới nhìn rõ, nam sinh trước mắt cao khoảng mét chín, cao hơn bản thân nửa cái đầu, Alpha có đôi chân thon dài, thẳng tắp, thân hình chuẩn người mẫu đáng ghen tị.
Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu nhìn về phía anh: "Là đi ra từ phía sau hậu đài?"
Trì Sóc gật đầu nói: "Từ nơi này đi ra là lầu hai bãi đậu xe trung tâm, chúng ta trực tiếp lái xe đi."
Hai người đi theo phía sau Trì Sóc, xuyên qua một đoạn hành lang rộng. Diệp Thiếu Dương phát hiện hai bên hành lang có rất nhiều phòng, gồm cả phòng nghỉ, phòng quan sát thi đấu, khu phỏng vấn,…
Có tiếng nói truyền tới từ phía sau: "Sao nhỏ, sao không thấy sư phụ của cậu?" "Sư phụ hôm nay không đến, đang nghỉ ngơi ở khách sạn." "Ồ, hèn gì, trận đấu quan trọng như vậy, Trì đội làm sao lại không đến."
Một thiếu niên nhỏ chạy từ phòng quan sát ngang qua, thiếu chút nữa đụng phải Diệp Thiếu Dương. Thiếu niên sửng sốt một chút, có chút nghi ngờ ngẩng đầu nhìn Diệp Thiếu Dương, ánh mắt như muốn nói: Cậu là ai, sao tui chưa bao giờ gặp cậu?
Diệp Thiếu Dương cười lễ phép với hắn, sau đó bước nhanh lướt qua, đuổi theo Trì Sóc.
Trình Tinh gãi đầu một cái, cảm thấy bóng lưng của cái người cao lớn kia đặc biệt giống sư phụ? Hắn còn chưa kịp mở miệng, bóng lưng người kia đã nhanh chóng biến mất ở ngã rẽ hành lang.
Trì Sóc đi rất nhanh, phòng quan sát thi đấu có quá nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp cùng với phóng viên, vạn nhất đụng mặt sẽ không tiện giải thích. Diệp Thiếu Dương cũng tăng tốc đi theo, không đến 3 phút, bọn họ đã đi ra từ phía sau hậu đài, đến tầng 2 chỗ bãi đậu xe.
Trung tâm E
-sports Tinh Thành có thiết kế rất hợp lí.
Tuyển thủ từ tầng 2 đi ra là có thể tách khỏi khán giả ở tầng 1.
Trì Sóc đi đến một chiếc ô tô màu đen, xe cảm ứng được chủ nhân, tự động bật sáng đèn. Anh mở cửa sau, lễ phép nói: "Lên xe đi."
Diệp Thiếu Dương mang theo em trai cùng ngồi vào ghế sau. Trì Sóc ngồi vào ghế lái, khởi động xe.
Chiếc xe cao cấp màu đen ra khỏi bãi đậu xe liền rẽ vào đường cao tốc phụ cận.
Diệp Thiếu Dương xuyên qua cửa kính nhìn thấy tình hình giao thông, sau khi đến thế giới này, cậu vẫn luôn ở nhà chơi game, hôm nay là lần hiếm hoi ra cửa. Cảm giác đối với thành phố này vẫn rất xa lạ, sau này hẳn là sẽ từ từ làm quen.
Dù sao nếu trạch ở nhà mà vẫn có cơm ăn thì cậu có thể ở hẳn nửa năm trong căn cứ không ra ngoài.
Nửa giờ sau, xe ra khỏi đường cao tốc rẽ vào một con đường nhỏ. Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện ở phía xa có một tòa nhà lớn, trên bảng hiệu viết: "Trại huấn luyện thanh doanh E
-sports Tinh Thành".
Trì Sóc thấp giọng nói: "Hiện tại quốc gia rất coi trọng huấn luyện, bồi dưỡng đội trẻ, ở Tinh Thành có trại huấn luyện thanh doanh, tụi nhỏ có hứng thú với E
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!