Chương 18: Mid-rừng Đánh Đôi

Tại gaming house chiến đội Kinh Trập.

Nhìn thông báo "Thắng lợi" trên màn hình hồi lâu, Phương Chính Thanh buông chuột, dựa vào ghế gaming, bắt đầu ngáp không ngừng. Bình thường sẽ ngủ thẳng đến 2h chiều, đột nhiên hôm nay rời giường trước 10 giờ, mỗi một lỗ chân lông trên người đều đang kịch liệt phản đối, vuốt mèo cũng không thể xoa dịu nổi.

Tạ Viễn ở bên cạnh lại rất có tinh thân, chủ động hỏi huấn luyện viên: "Anh Trần, ván vừa nãy như thế nào?"

Huấn luyện viên Trần mang theo hai cái vành mắt đen, mặt đầy mờ mịt: "Tôi vừa nãy xem ở phòng livestream của Tiểu Bạch, ván này cậu ấy không có chỉ huy, mà Tiểu Thụy xếp đôi với cậu ấy có vẻ rất giống một tấm chiếu mới?"

Lý Vân Mặc là một trong những vị trợ thủ tinh ý nhất trong nghề, hắn mở phát lại, nhanh chóng di chuyển con chuột đến trước đoạn combat tổng, chỉ vào màn hình nói: "Vừa nãy tôi ở trong bụi ven sông, Tiểu Thụy đi ngang qua trước mặt tôi, cũng không biết cần phải dò bụi cỏ. Hơn nữa còn mang kỹ năng Q treo ở trên người JG, làm bại lộ vị trí của JG chung đội."

Tạ Viễn không kìm được cười lớn: "Ha ha ha, lần đầu tôi thấy SP [Tế ti Chúc Phúc] dùng buff công kích treo lên trên người JG đang tàn hình, thật giống như đang nói với chúng ta: Nhìn rõ không? JG nhà tui chỗ này."

Mọi người: "…"

Lý Vân Mặc quay đầu nhìn về phía huấn luyện viên, đưa ra kết luận: "Tiểu Bạch hẳn là cao thủ ở nhân gian, không phải tuyển thủ nhà nghề. Tiểu Thụy đơn thuần chỉ là một người mới, không có ý thức đối với việc tranh đoạt tầm nhìn ở những ván đấu hạng cao."

Huấn luyện viên Trần gật đầu, nhìn về phía đội trưởng đang ngáp: "Đội trưởng Phương, cậu cảm thấy năng lực của Tiểu Bạch như thế nào?"

Phương Chính Thanh lấy xuống kính mắt, xoa xoa đôi mắt mệt mỏi, nói ra 12 chữ đánh giá: "Di chuyển linh hoạt, phản ứng nhanh nhạy, dự đoán chuẩn xác."

Có thể nhận được loại đánh giá này của Phương Chính Thanh thật ra không nhiều, dù sao bản thân hắn là người chơi đường giữa số 1 thế giới, sẽ có rất nhiều tuyển thủ mid ở trước mặt hắn bị biến thành gà con, khi phải đối đầu bị ép đến không thở nổi.

Hôm nay đấu ván này, Phương Chính Thanh không quá nghiêm túc đánh, dù sao hắn cũng đang mệt. Thế nhưng có thể chống đối được hỏa lực của hắn, trình độ thao tác cùng với ý thức cục diện của Tiểu Bạch quả thật không tệ.

Cái đánh giá này đã tính là khá cao.

Tâm tình huấn luyện Trần trở nên phức tạp: "May mắn không phải tuyển thủ chuyên nghiệp, là người qua đường thì chúng ta dễ tính toán hơn, chi bằng tiếp tục quan sát, có khi sẽ giành được hợp đồng với cậu ấy."

Bên trong phòng livestream của Tiểu Bạch.

Góc trái xuất hiện một mớ quà tặng vàng rực rỡ——

[Phương Phương Chính Chính đã tặng streamer Tiểu Bạch ngư lôi nước sâu x10]

[Phương Phương Chính Chính: Mèo của streamer rất đáng yêu, đây là chút tâm ý nhỏ, cho bé mèo mua đồ hộp]

[Phương Phương Chính Chính: Có thể thêm bạn trong game không?]

Tin nhắn này vừa xuất hiện, cư dân mạng nhất thời sợ ngây người———

[Mịa nó đội trưởng Phương! Streamer Tiểu Bạch thế mà được Phương thần chú ý?!]

[Đội trưởng Phương nhất định là nhìn trúng mèo nhà chúng ta!]

[Ủa hong phải đã nói đội trưởng Phương là Alpha lười biếng nhất trong vòng tuyển thủ mỗi ngày ngủ thẳng tới 2 giờ hả?]

[Lão Phương, lão Phương, bị trộm nick thì nói một tiếng?]

[Nhân viên hốt sh*t số 1 liên minh Phương Chính Thanh, rời giường sớm như vậy là muốn đến giúp bé mèo của Tiểu Bạch?]

Diệp Thiếu Dương khách khí: "Cám ơn quà tặng của đội trưởng Phương, Xà Vương của anh rất lợi hại, để tui thêm bạn."

[Phương Phương Chính Chính: Streamer đánh cũng không tệ, sau này có cơ hội sẽ cùng chơi]

Trong game, Phương Phương Chính Chính thêm bạn với Tiểu Bạch, sau đó liền offline.

Phòng livestream đang bận rộn đấu khẩu———–

[Lão Phương vậy nhưng có thể thấy mặt trời buổi sáng? Không khoa học tí nào!]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!