Khi Cuồng Hoa Sơn Nhân nghe máy, gã vô cùng phấn khích vì biết đó là Nhạc Tử Thú gọi đến.
Mình bắt cóc vợ y, nhất định y sẽ tức giận lắm!
Thật thú vị phải không?
Sau khi cuộc gọi được kết nối, Cuồng Hoa lập tức dùng điệu bộ ngạo mạn nhất để hỏi: "Ê, có chuyện gì?"
"Có." Giọng nói của Nhạc Tử Thú trong veo như nước.
Cuồng Hoa hơi kinh ngạc trước ngữ điệu trầm ổn bên kia đầu dây, hoàn toàn không giống thái độ cuống quýt của một Alpha đang lạc mất vợ.
"Khá khen!" Để khiêu khích y, Cuồng Hoa kiêu căng tuyên bố: "Vợ ngươi đang ở bên cạnh ta."
"Ta biết." Nhạc Tử Thú bình tĩnh trả lời.
Gã đạo sĩ nghe xong bối rối.
"Ở La Gia thôn?" Nhạc Tử Thú lại hỏi.
Gã bối rối gấp đôi.
Nằm ngoài dự kiến là con lừa trọc không nổi cơn tam bành — bởi vì y đã ồn đủ rồi, phá đủ rồi.
Sau khi phát hiện Phục Tâm Thần mất tích, Nhạc Tử Thú trở nên lo lắng phát điên, y hung hăng đập phá đồ đạc. May mắn thay, do đang ở trong bệnh viện nên các bác sĩ vội vàng khống chế y và tiêm cho một liều thuốc an thần.
Chất thuốc đã buộc y phải tỉnh táo lại.
Y có thời gian suy nghĩ thấu đáo và trở nên điềm đạm hơn nhiều…
Tuy Cuồng Hoa trông thật đáng ghét nhưng cũng khiến Nhạc Tử Thú cảm thấy yên tâm, ít nhất Phục Tâm Thần sẽ không gặp nguy hiểm nếu đi theo gã ta.
Nếu Cuồng Hoa biết mình đã bỏ lỡ cảnh phát rồ kinh điển của Nhạc Tử Thú hẳn gã sẽ thấy tiếc hùi hụi, có thể nói là "hối hận cả đời".
Nhưng hiện tại, gã không biết đối phương đã trải qua một hồi điên loạn nên hơi thất vọng nói: "Vợ ngươi đã vạch trần quá khứ của ngươi ở La Gia thôn, ngươi cũng không thèm để ý chứ gì?"
Nhạc Tử Thú mím môi.
Tất nhiên là rất để tâm.
Mọi thứ La Gia thôn có thể nói là vết sẹo sâu nhất trong lòng Nhạc Tử Thú.
Nhưng qua điện thoại, Nhạc Tử Thú lại dễ dàng che giấu cảm xúc thật của mình hơn, y hờ hững đáp: "Ngươi để ta nói chuyện với phu nhân được chứ?"
Cuồng Hoa cười khoái chí: "Không đấy."
"Ừ." Nhạc Tử Thú nói thẳng: "Vậy thì chuyển lời rằng người thân của vợ ta đang gặp nguy hiểm, bảo em ấy về nhà sớm một chút."
Nói xong, Nhạc Tử Thú cúp máy.
Trước khi Cuồng Hoa kịp hé mồm bơm đểu thì cuộc gọi đã bị ngắt kết nối với một tiếng bíp.
Cuồng Hoa vô cùng hoang mang Hồ Quỳnh Hương – không phải gã muốn ngăn cản việc bọn họ nói chuyện với nhau, gã chỉ đang làm mình làm mẩy khiến Nhạc Tử Thú phải hạ mình cầu xin gã.
Cuối cùng vẫn không có cơ hội nào cả.
Nhạc Tử Thú quả thực là một con lừa trọc bướng bỉnh.
Nhưng khi Cuồng Hoa nghe Nhạc Tử Thú nhấn mạnh chuyện quan trọng như vậy, gã không thể không nói cho Phục Tâm Thần biết. Gã bèn quay sang bảo người kia: "Chồng ngươi nói trong nhà có biến rồi, kêu ngươi về sớm một tí."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!