Chương 31: (Vô Đề)

Phục Tâm Thần chẳng hiểu vì sao mình không lập tức trốn khỏi hiện trường đầy xấu hổ kia. Có thể do hắn đã tắm rửa xong xuôi và mặc áo choàng tắm, đi chân trần, nếu đánh bài chuồn trong bộ dạng này hình như hơi bất tiện.

Cứ như thế, dưới sự tiếp đãi của chấp sự, hắn và Từ Dương Lựu ngồi lại với nhau.

Từ Dương Lựu nhìn hắn bằng ánh mắt săm soi và mang theo vài phần thù địch. Đôi con ngươi vô cùng phức tạp làm cho hắn thấy gai cả người. Để rồi Phục Tâm Thần hoang mang, liệu có phải chăng hắn cũng dùng ánh nhìn này để quan sát Từ Dương Lựu?

Hắn luôn tò mò đối tượng mới của Nhạc Tử Thú trông như thế nào, hiện tại người này ngồi sờ sờ trước mặt nên hắn cứ dòm tới dòm lui. Dung mạo cô ta thật xinh đẹp, nếu đánh giá dựa trên bề ngoài hẳn chưa đến tuổi cưỡng chế hôn nhân.

Nhưng thời buổi hiện nay nữ giới rất biết cách tự chăm sóc bản thân và duy trì nhan sắc, nếu chỉ trông mặt mà bắt hình dong thì khó mà đoán ra tuổi thật. Tuy nhiên, hắn cho rằng Từ Dương Lựu không phải là kiểu phụ nữ kém hấp dẫn trong mắt đàn ông.

Nào ngờ cô ta cũng nghĩ giống đối phương: Nam thanh niên đang ngồi đối diện mình khác với những tên ế chỏng ế chơ cần được mai mối.

Từ Dương Lựu thong dong hỏi: "Hiện giờ anh có đối tượng chưa?"

Phục Tâm Thần ngạc nhiên trước câu nghi vấn thẳng thừng kia, điều này khiến hắn sửng sốt vài giây, càng chẳng biết trả lời sao mới đúng.

Nhưng Phục Tâm Thần cũng không đậy điệm: "Hệ thống ghép tôi với người mới, quen biết hơn một tháng nay."

Từ Dương Lựu thầm đánh giá tình hình: "Mối quan hệ cũng êm thắm chứ?"

"À ừ… Xem như êm thắm." Đối với Phục Tâm Thần, tình bạn bè giữa hắn và Bạch Tầm Bích cũng tương đối êm xuôi.

Từ Dương Lựu cười: "Nếu vậy, sao còn đến đây gặp Nhạc trụ trì? Anh không sợ người kia thất vọng hả?"

Nam thanh niên bị hỏi cho cứng họng.

Thái độ công kích của cô ta đối với Phục Tâm Thần lúc này lộ rõ mười mươi, ánh mắt cũng trở lên sắc lẻm, tựa như lưỡi dao được mài vót kỹ càng.

Phục Tâm Thần khó lòng đỡ được cái nhìn bén ngót kia, rốt cuộc da mặt mỏng như tờ giấy đã bị cắt xẻo không thương tiếc.

Hắn vội vàng phân bua: "Tôi đưa mẹ đến dâng hương, vừa rồi cô cũng gặp chúng tôi với chấp sự còn gì?"

Từ Dương Lựu cười khịt mũi: "Dâng hương thì vào chánh điện, tại sao đến Hoa Gian Tạ làm chi?"

"…" Phục Tâm Thần câm nín.

Từ Dương Lựu thấy đối phương lúng túng thì càng thêm khinh thường: "Dâng hương lại mặc áo tắm ư?"

Bị bắt chẹt thế này khiến hắn tự thấy bản thân cũng khả nghi lắm lắm.

Sau đó hắn nhận ra Từ Dương Lựu vẫn đang mặc trang phục bình thường, thoạt trông cũng chưa tắm rửa qua. Hắn đoán khoảng tám mươi phần trăm cô vẫn chưa tẩy gội, cho nên hỏi dè chừng: "Cô gặp trụ trì mà không tắm sạch sẽ?"

Từ Dương Lựu giận đến mặt đỏ gay: "Anh nói linh tinh gì đấy!"

Hắn không biết tại sao cô ta sửng cồ như vậy, bèn lịch sự giải thích: "Ý tôi là, dựa theo quy tắc của chùa, nếu muốn diện kiến Nhạc trụ trì chúng ta phải thay xiêm y và tắm rửa."

Nói xong lời này Phục Tâm Thần bỗng dưng khó hiểu: Chẳng lẽ quy định ấy không có hiệu lực đối với Từ Dương Lựu hay sao? Bởi vì Nhạc trụ trì rất hài lòng về cô ta nên miễn cho việc lau mình tắm gội?

Quả nhiên là thế, Nhạc Tử Thú vì cô mà thay đổi mối quan hệ trên trang cá nhân.

Nghĩ đến đây, Phục Tâm Thần vô cùng ghen tị, cõi lòng chua chát nên mím chặt môi.

Cũng không biết Từ Dương Lựu ngày càng điên tiết.

Cô ta nghĩ rằng đối phương đang khiêu khích mình, không muốn tỏ ra yếu thế nên lập tức đáp trả ngay: "Anh cũng đừng vội thay quần áo! Nếu chờ dài cổ nhưng không gặp được Nhạc trụ trì, chẳng phải rất xấu hổ hay sao?"

"Tại sao không thể gặp Nhạc trụ trì?" Phục Tâm Thần ngây thơ vô số tội, "Hôm nay ngài ấy có chuyện gì ư?"

Thái độ Từ Dương Lựu dửng dưng: "Nhạc trụ trì trăm công nghìn việc, có chuyện gì cũng rất bình thường."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!