Chương 1: (Vô Đề)

"Mây ngũ sắc" vốn nổi tiếng ở núi Vô Danh, tương truyền vào ngày lành tháng tốt sẽ xuất hiện những dải mây rực rỡ uốn quanh đỉnh núi, óng ả như tấm lụa choàng của tiên nữ, lộng lẫy như cánh chim phượng hoàng. Nhiều người cảm thán đó là phép nhiệm màu, nhưng một số kẻ trong nghề đều biết đây là thủ thuật lăng

-xê.

Dù sao thì khoa học – kỹ thuật đang rất phát triển vào những năm gần đây, chỉ cần tiềm lực tài chính đủ mạnh thì hô mưa gọi gió hay thổi nước thành mây sẽ không còn là bản lĩnh của thần tiên nữa.

Cái gọi là "ngày lành tháng tốt" vốn đã được chủ nhân của ngọn núi sắp đặt trước, còn "mây ngũ sắc" chẳng qua dùng các chất hóa học như Bari, Stronti, đồng Oxit để tạo nên hiện tượng bồng bềnh xanh đỏ. Sau khi chế tạo mây hoàn tất, bộ phận Marketing của chùa Vô Danh sẽ đăng bài quảng cáo lên mạng xã hội một cách nhiệt tình, cứ thế quần chúng mê tín sẽ đổ xô lên cửa Phật, chen chúc nhau dâng hương, dòng người đông đến mức nhóm bảo vệ không thể kiểm soát được.

Chủ nhân của núi Vô Danh tên gọi Nhạc Tử Thú, y kiêm luôn chức trụ trì ở đây. Ngoại trừ ngọn núi Vô Danh và ngôi chùa thì y còn sở hữu vô số khoáng sản, ruộng nương, đất đai, tiền nhiều đến nỗi tiêu tám đời vẫn không hết.

Nhưng dù bạn giàu có cỡ nào hoặc nghèo khổ cỡ nào, chỉ cần bạn là Alpha hoặc Omega ở quốc gia phương đông, bạn sẽ không tránh được chuyện lứa đôi – nói nôm na là hẹn hò.

Không hẹn hò cũng được, vậy bạn cứ kết hôn, không kết hôn cũng được, vậy bạn sinh em bé, chỉ cần có em bé, quốc gia sẽ không làm phiền bạn nữa.

Rốt cuộc chỉ để nâng cao tỷ lệ sinh nở.

Nhạc Tử Thú không có con, cũng chưa kết hôn, cho nên dữ liệu sinh học của y bị đưa vào "Hệ thống đối sánh hôn nhân quốc gia" để tiến hành cưỡng chế hẹn hò.

Mà Phục Tâm Thần cũng rơi vào tình huống tương tự.

Đương nhiên, Phục Tâm Thần và Nhạc Tử Thú không hoàn toàn giống nhau. Nhạc Tử Thú là một Alpha, còn Phục Tâm Thần là Omega. Nhạc Tử Thú kinh tế dư dả, mà Phục Tâm Thần tháng nào cũng cày bục mặt để đóng tiền nhà.

Thế nhưng, nhân duyên đã gắn kết bọn họ.

—Ding dong!

Sau khi nghe thấy lời nhắc, Phục Tâm Thần liếc nhìn điện thoại và thấy một tin nhắn: Hệ thống kết hôn quốc gia xin nhắc nhở: Tình yêu của bạn đến rồi~

Hệ thống kết hôn quốc gia khác với những bà mai truyền thống, nó vô cùng bình tĩnh, cũng không màng thế tục, chưa bao giờ xem xét vấn đề "môn đăng hộ đối", nó chỉ nghĩ đến việc gia tăng tỷ lệ sinh sản và tối đa hóa dữ liệu sinh học để ghép nối hai đối tượng phù hợp với nhau. Dẫu một kẻ là phú ông và người kia là ăn xin, chỉ cần tương thích cao độ thì hệ thống tự động thiết lập nhân duyên cho bọn họ.

Sau khi thiết lập nhân duyên, việc *****ên cần làm là hẹn hò.

Hẹn hò không nhất thiết phải kết hôn, nếu đối phương không hài lòng thì vẫn có thể từ chối. Chung quy đường nào cũng tới La Mã, vì bạn sẽ được giới thiệu người kế tiếp. Một khi bạn chưa kết hôn để sinh con thì vẫn phải chấp nhận sự sắp đặt nhân duyên này.

Hôm nay là ngày hẹn hò thứ nhất của Phục Tâm Thần.

Đối tượng chính là vị trụ trì ở chùa Vô Danh tiếng tăm lừng lẫy – Nhạc Tử Thú.

Nơi gặp gỡ là trà thất, bên trong bày biện tranh cổ và bàn con, bố cục không bị ảnh hưởng chút nào từ phong cách thiết kế hiện đại, hệt như phim cổ trang.

Cửa trà thất khép hờ, ngoài sân lá trúc đọng sương vẫn đung đưa trong gió, còn khẽ lùa vạt áo trắng. Nhạc Tử Thú mặc tăng bào màu bạch, ánh nắng xuyên qua rừng trúc rơi trên người y, mơ hồ phác họa cơ bắp cuồn cuộn ẩn sau làn áo mỏng.

Y cạo ngắn tóc, để lộ phân nửa da đầu, vầng trán nhẵn nhụi, khuôn mặt trắng trẻo, đôi môi có màu hoa đào nhạt.

Nhạc Tử Thú nâng một chung trà lên, ngẩng đầu nhìn Phục Tâm Thần: "Thí chủ là đối tượng của ta?"

Phục Tâm Thần đứng ngoài hành lang, cảm nhận được vị pheromone mát lạnh và sạch sẽ như hương trúc, đầu óc bỗng rối ren tựa trang sách lật liên hồi trước gió.

Đây là cảm giác khi phù hợp với pheromone?

Phục Tâm Thần có hơi kích động.

Nhưng Nhạc Tử Thú vẫn điềm nhiên, năm ngón tay trắng trẻo thon dài lộ ra từ tay áo, làm động tác thỉnh: "Mời ngồi."

Phục Tâm Thần định thần lại, lập tức ngồi xuống một cách lịch sự. Hắn nhìn xung quanh, bùi ngùi nói: "Hóa ra giữa chốn xô bồ lại có một nơi yên tĩnh như vậy…"

Nhạc Tử Thú khẽ hé môi, tựa như muốn nói điều gì, cùng lúc có hai sa di vội vàng chạy tới. Chúng đứng ở ngoài cửa, không định vào, chỉ nghểnh cổ với nét mặt lo lắng: "Trụ trì, trụ trì, đám lừa trọc sát vách kia lại tới giành núi!"

Nhạc Tử Thú nhấp một ngụm trà xanh: "Hãy cảm hóa bọn họ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!