18
Sau khi gã đàn ông mặc vest bỏ đi, Emma liền đẩy Sherlock ra.
Khuôn mặt của anh vẫn thản nhiên, còn Emma thì ngoài mặt cũng coi như bình tĩnh.
Nhưng nhìn kỹ thì có thể thấy trong mắt cô có chút hoảng loạn, má đỏ bừng đến lạ.
Ừ thì… mặc dù là cô chủ động, nhưng tình cảnh bây giờ, hình như chính cô mới là người thấy ngượng.
#Sau khi cưỡng ép lột áo trinh thám thì phải giải thích sao? Online chờ, gấp lắm rồi#
#Gấp lắm! Sau khi ép Sherlock hôn mình thì phải đối mặt thế nào? Ai cũng được, trả lời ngay đi#
Một lúc lâu sau, Sherlock nhìn Emma với vẻ khó hiểu, rồi mở miệng:"Cái đó… cô học ở đâu ra vậy?"
"Trong phim điệp viên chẳng phải đều diễn như thế sao?" Emma cứng giọng đáp.
Cô đưa tay xoa môi, cảm thấy hơi đau.
Hình như đã sưng lên rồi, hay thậm chí rách da?
Cô lập tức có cảm giác mình tự đào hố cho mình.
Nghĩ lại, rõ ràng vừa rồi cô ra lệnh rất oai phong, nhưng hình như anh ta lại thực hiện mệnh lệnh ấy nghiêm túc quá mức.
Đó là một nụ hôn sâu thật sự, hoàn toàn không phải kiểu giả vờ lấy lệ để che mắt thiên hạ.
Thôi thì, nghĩ tích cực một chút: ít ra cũng đủ thật để qua mặt bọn truy đuổi.
Nhưng mà…
Mặc dù chẳng có kinh nghiệm so sánh, nhưng hình như kỹ thuật hôn hơi… tệ thì phải!
Emma ngẩng đầu nhìn anh một cái.
Trong lòng thầm nghĩ, không biết nếu mình phàn nàn vào lúc này, anh ta có giận không nhỉ?
"Tôi phải thừa nhận, cách này rất hiệu quả. Xem ra những mánh trong mấy bộ phim hạng xoàng kia cũng có điểm đáng học hỏi…" Anh dừng một nhịp, rồi tiếp:"Và phụ nữ… cũng không phải lúc nào cũng ngu ngốc."
"… Vậy hả, cảm ơn ngài đã khen, ngài Sherlock Holmes." Emma quyết định nể mặt lời khen hiếm hoi của anh mà bỏ qua màn châm chọc thẳng mặt, để giữ thể diện cho anh. Cô ra hiệu cho anh cúi đầu xuống:"Khụ, này… anh giúp tôi xem môi tôi có bị rách không? Sao tôi thấy đau quá vậy?"
Lời bóng gió: Kỹ thuật hôn của anh tệ kinh khủng.
"Không rách, chỉ hơi sưng thôi…" Sherlock cúi xuống, bỗng anh sờ môi mình, "Còn môi tôi hình như lại rách thật."
Ngụ ý rõ ràng: "Kỹ thuật của tôi dở, nhưng cô còn dở hơn."
"Hình như đúng vậy thật." Emma gật gù xác nhận.
Xem ra kẻ đi năm mươi bước cũng chẳng nên cười kẻ đi một trăm bước ~
Đột nhiên, cô cảm thấy có chút lành lạnh, cúi đầu nhìn xuống liền đỏ bừng cả mặt.
Trời ạ!
Cô chỉ mặc mỗi nội y, còn anh thì c** tr*n, mà hai người vẫn chưa mặc lại đồ!
Thế mà cô lại có thể cùng Sherlock, trong căn phòng thử đồ chật chội này, bán khỏa thân trò chuyện dông dài một cách hăng say?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!