17
Chưa đầy một tiếng sau, Holmes tóc xoăn từ cầu thang đi ra, vẻ mặt vô cùng phấn khích.
Có vẻ như vụ án này quả thật không đơn giản, mới có thể khiến một thám tử thông minh như anh lộ ra biểu cảm đó.
"Thế nào rồi?" Emma hỏi.
"Đây không phải là phòng khám bình thường đâu. Nếu vừa rồi cô chịu đi xuống cùng tôi, cô sẽ phát hiện cả một kho chứa nội tạng người được tích trữ đầy đủ." Holmes lắc đầu, vẻ tiếc nuối như thể đang thay Emma xót xa.
"…Ý anh là phòng khám này đang lén điều hành chợ đen buôn bán nội tạng người?" Emma bắt kịp ý, gật gù. "Vậy nên bố mẹ của Dennis mới bị giết vì lỡ đụng trúng giao dịch chợ đen này à?"
"Không đơn giản thế." Ánh mắt Holmes bình thản.
"Ý anh là sao?" cô truy hỏi.
Anh vừa định giải thích thì hành lang vang lên tiếng hô hoán ầm ĩ:"Nhanh! Hắn chạy hướng kia! Bắt lấy hắn! Tôi đã bảo tên lạ mặt này rất khả nghi mà…"
Chết tiệt!
Bị lộ rồi sao?
Holmes vứt ngay áo blouse trắng, kéo Emma chạy thục mạng ra ngoài.
Phía sau, đám người cầm súng đuổi theo sát nút, đạn bắn trúng tường loang lổ, để lại những vết đạn lạnh lẽo.
"Trời ạ, anh bị phát hiện mà không nói sớm, còn rảnh rang ngồi tám với tôi? Không thể chạy từ trước à?" Emma vừa chạy vừa quát.
May mà thân thể "tiểu thư siêu trộm" của cô có tố chất cực tốt, nếu đổi lại là cơ thể yếu ớt trước khi xuyên không, chắc mới chạy được hai bước đã ngã dúi dụi.
Nhưng bị đuổi bắn phía sau thì tim gan nào chịu nổi!
Emma tuy chẳng sợ ma quỷ hay phim kinh dị, nhưng rõ ràng vẫn sợ chết. Cô tuyệt đối không muốn mình thành oan hồn vất vưởng.
"À, tôi tưởng cô rất muốn biết nên mới kể." Holmes vô tội đáp, khiến Emma tức đến nghiến răng.
"Biết cái đầu anh! Còn thế nữa không tôi mắng chết anh… Các người nghe đây, vận xấu đang đeo bám, mây đen phủ đầu, tai họa ngay trước mắt, chắc chắn lập tức xui xẻo thôi!" Emma vừa chạy vừa hét ngược về phía truy binh.
Không biết mấy lời tào lao này có hiệu quả không.
Đây là lần đầu tiên cô tung "chiêu" trong tình cảnh khẩn cấp thế này.
Quả nhiên, chưa đầy chốc đã nghe tiếng loảng xoảng vật đổ, tiếng phanh xe chát chúa và cả tiếng chửi rủa.
Emma ngoái lại, thấy thùng rác, vật dụng ven đường đổ ập xuống chặn đường truy binh. Đúng lúc đó, một chiếc xe mất lái lao thẳng ra, suýt nữa hất văng mấy tên chạy nhanh nhất.
Chủ xe quýnh quáng bước xuống:"Xin lỗi, tôi không biết sao xe lại mất kiểm soát. Các anh không sao chứ?"
Người lái còn nhiệt tình đòi kéo đám truy binh đi viện, gọi cả cứu thương.
"Hehe, đã bảo trước rồi mà!" Emma đắc ý cười.
Holmes vẫn không ngừng bước, trong đầu đã hiện lên bản đồ khu vực. Anh kéo Emma rẽ trái rẽ phải, dần bỏ xa đám bám đuôi.
Nhưng ngay lập tức, mấy chiếc xe van đen chặn ngang phía trước. Hơn chục gã lực lưỡng, súng ống đầy đủ, từ trên xe lao xuống. Cảnh tượng chẳng khác gì phim Hollywood ngay giữa lòng London.
"Bố mẹ Dennis bị sát hại trong im lặng, thủ pháp gọn gàng, dựa vào kỹ thuật xâm nhập mạng siêu hạng. Điều đó chứng tỏ hung thủ không hề muốn bị chú ý. Vậy tại sao lại có đám người ầm ĩ mang súng đuổi giết thế này? Hẳn là hai phe khác nhau, mục tiêu của họ là…" Holmes vừa chạy vừa suy luận.
"Anh này… tôi biết triết lý hùng biện giúp anh động não, nhưng chúng ta đang bị săn đuổi, có thể tập trung chạy cho tử tế không?" Emma đã cạn lời.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!