Chương 49: (Vô Đề)

Hai người làm đến tận nửa đêm. Sau khi tắm xong, Hứa Chiêu Di lại bất ngờ bật dậy làm thêm giờ.

Họ phải đi phát tờ rơi ở tòa văn phòng, việc cấp bách nhất là phải thiết kế nội dung tờ rơi. Lục Dĩ Ninh bước ra từ phòng tắm, trên người không mặc áo, bên dưới quấn một chiếc khăn tắm, đi tới sau lưng Hứa Chiêu Di, vừa lau tóc vừa nhìn dáng vẻ Hứa Chiêu Di đang ôm laptop gõ chữ chăm chú.

Cô đeo một cặp kính gọng đen, không biết lấy từ đâu ra, gọng kính to đến mức gần như che hết cả gương mặt nhỏ nhắn, trông có phần buồn cười.

Lục Dĩ Ninh cố tình trêu cô, đưa tay còn lại vuốt nhẹ l*n đ*nh đầu cô, mái tóc dài buông xõa phía sau vẫn còn hơi ẩm.

Hứa Chiêu Di không có phản ứng, chỉ chú tâm vào công việc. Lục Dĩ Ninh đành ngồi xuống sofa bên cạnh, tư thế rất thoải mái, hai chân thả lỏng, chiếc khăn tắm cứ thế lỏng lẻo treo quanh hông.

Vầng ánh sáng lờ mờ từ xa khẽ vẽ nên đường eo săn chắc của anh, đường nét cơ bụng rắn rỏi nhưng đầy sức mạnh.

Có vẻ đang cô quyến rũ cô.

Nhưng Hứa Chiêu Di thì sao? Vẫn hoàn toàn thờ ơ, không thèm nhìn anh lấy một cái.

Lục Dĩ Ninh lại thấy hơi chán, lau tóc xong liền vứt khăn tắm ra một cách tùy ý, tay lén vươn sang sờ lên đùi cô. Cuối cùng, Hứa Chiêu Di cũng phát ra tiếng chậc bất mãn.

"Đừng có phá." Để ngăn anh tiếp tục quấy rầy, cô bắt đầu nhắc đi nhắc lại chuyện công việc.

"Bọn em dự định mở một số suất chiếu phim ít người xem, như phim cổ điển hoặc phim nghệ thuật, bán theo dạng thẻ tháng, giá sẽ rẻ hơn so với thị trường."

"À, em còn có một ý tưởng nữa, phát thẻ nội bộ cho nhân viên, giá còn rẻ hơn thẻ tháng, coi như phúc lợi cho nhân viên trung tâm. Nên em định tìm thời gian mời tất cả quản lí cửa hàng họp, anh thấy sao?"

"Được." Lục Dĩ Ninh cuối cùng cũng chạm được vào bàn tay nhỏ của cô, cúi đầu hôn hôn, chẳng thèm nghe cô nói gì.

"Vậy lúc đó anh có lại không cho bọn em dùng phòng họp không?"

Lục Dĩ Ninh hôn một hồi rồi tạm dừng, nghe ra giọng cô hơi châm chọc, liếc cô một cái: "Giận à?"

Rồi anh lại cắn nhẹ vào bàn tay cô một cái.

Hứa Chiêu Di hừ một tiếng, rút tay ra, tiếp tục gõ bàn phím.

Cô đương nhiên là giận rồi!

Lục Dĩ Ninh nghiêng người, chống tay lên đầu hỏi cô: "Chiều nay em họp cái gì?"

"Thảo luận nhóm thôi."

"Kết quả sao?"

"Cũng như vừa nói với anh, bọn em chuẩn bị đi phát tờ rơi ở tòa văn phòng, nên em phải thiết kế nội dung tờ rơi."

"Không khảo sát trước mà đã triển khai, em có nghĩ đến hậu quả nếu cứ im lặng không?"

Hứa Chiêu Di dừng tay, chắc vừa nhận ra vấn đề, lắc đầu.

"Thế thì mai họp, chúng ta sẽ bàn về khảo sát." Nói xong, cô định lấy điện thoại ghi chú lại.

Lục Dĩ Ninh từ sofa vươn người một cách lười biếng, lại nắm tay cô, nói: "Gần đây anh thấy em chủ trì đủ loại cuộc họp, toàn kiểu gặp gì làm nấy, chẳng có chút quy củ nào cả."

Anh khẽ dừng lại một chút, thần sắc trở nên nghiêm túc hơn một chút, rồi tiếp tục nói: "Mỗi lần họp phải giải quyết xong một việc, nếu không thì đừng họp, họp cũng phải chú trọng hiệu quả, hiểu chưa."

Hứa Chiêu Di nhìn anh, có vẻ hiểu ra phần nào, gật đầu một cái.

"Vậy nên hôm nay không phải nhắm vào em, bất kỳ cuộc thảo luận nhóm vô nghĩa hay khách hàng quan trọng, dù trong hoàn cảnh nào, anh cũng sẽ ưu tiên vế sau."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!