Chương 45: (Vô Đề)

Chẳng bao lâu sau, Hứa Chiêu Di thở hổn hển chạy tới, trong tay xách theo một túi quà, vừa gặp mặt đã chắp tay xin lỗi:

"Xin lỗi nha, Bối Bối, tôi bận đến mức đầu óc quay cuồng, quên mất ám hiệu của hai đứa mình rồi."

Nhưng mà, sinh nhật của cô ấy thì cô không quên đâu. Hứa Chiêu Di lập tức đưa hai tay ra, mỉm cười nói:

"Quà sinh nhật của cậu đây, đảm bảo cậu sẽ thích."

"Cậu, cậu vậy mà nhớ sinh nhật của tôi sao!"

"Tất nhiên rồi, sinh nhật của bạn tốt sao mà quên được chứ~ Tôi với Bối Bối là bạn tốt nhất thiên hạ mà."

Bối Thi Nam vừa khóc vừa ôm chầm lấy Hứa Chiêu Di, cô ấy xúc động đến mức không kiềm được:

"Cảm ơn Di bảo. Đi thôi, chị mời cậu ăn đại tiệc, ăn ở cái nhà hàng Hỗ Thượng Cư đắt chết người mà bọn mình bình thường chẳng nỡ ăn ấy!"

"Không được rồi, Bối Bối…" Hứa Chiêu Di có chút ngượng ngùng, "Cái đó… tối nay tôi có chút việc…"

Tất cả đều tại Lục Dĩ Ninh, bày ra cái gì mà ba điều luật cơ bản, quy định rằng mỗi thứ Hai, Tư, Sáu nếu hai người không tăng ca hoặc trực thì nhất định phải về nhà ăn cơm cùng nhau. Hôm nay chính là ngày đầu tiên chính thức thực hiện quy định ấy.

Lục Dĩ Ninh còn nói sẽ nấu món Thái cho cô ăn, lúc tan ca còn dặn đi dặn lại Hứa Chiêu Di không được tăng ca làm lỡ giờ của anh. Nghe xem, nhân viên tăng ca mà bị anh nói như kiểu học sinh bị giáo viên giữ lại ở lớp vậy, đây có phải lời mà một ông sếp nên nói không chứ?

Hứa Chiêu Di chẳng còn cách nào, dưới uy quyền của anh không dám không đồng ý, nên vừa nãy mới cuống cuồng tăng tốc làm việc, chỉ mong kịp hoàn thành tiến độ trước khi tan ca.

"Sao ngày nào cậu cũng có việc vậy, bảo bối? Đừng nói là đang lén yêu đương đó nha?"

"Không, không, không." Hứa Chiêu Di lắp bắp giải thích: "Tôi, tôi chỉ là phải tăng ca thôi, cậu biết mà, vẫn là chuyện hệ thống xếp ca thông minh ấy."

"Thôi được, đừng quá vất vả nhé, vậy tôi đi ăn một mình đây!"

"Ăn nhiều vào nhé! Tôi nhớ là quán đó còn tặng hoa cho khách sinh nhật nữa cơ!" Năm ngoái sinh nhật cô, Hứa Chiêu Di đã mời Đại Phi ăn ở đó, lúc ấy còn được tặng một bó hoa to đẹp rực rỡ.

"Thật hả, hào phóng vậy luôn? Thế thì tôi đi liền! Cảm ơn bảo bối vì món quà nhé!"

Lạc Dặc Châu nghe lén một lúc ở góc tường, đến khi nghe câu cuối thì chính anh ta cũng nhịn không được mà bật cười.

"Nhà hàng của tôi tặng hoa cho khách sinh nhật? Sao tôi chẳng biết gì hết nhỉ?"

Sự thật là, bó hoa bách hợp khiến Hứa Chiêu Di vui sướng hôm đó, thật ra là Lục Dĩ Ninh tặng. Đừng nói Lạc Dặc Châu không biết, ngay cả Hứa Chiêu Di đến giờ cũng chẳng hay.

Bối Thi Nam quyết định hôm nay phải ăn một bữa thỏa thích, cho dù tốn nửa tháng lương cũng không sao.

Nào là bò Wagyu áp chảo, đuôi phượng cay tê, cơm chiên nấm quý với củ cải muối ủ ba mươi năm, à, còn cả yến sào bơ nữa.

Vừa ăn vừa đẹp da, lời quá còn gì~

Đợi món ăn bày đầy bàn, cô ấy chưa vội ăn mà lấy điện thoại ra, chụp một tấm thật đẹp rồi đăng lên vòng bạn bè. Bữa ăn đắt đỏ thế này, không khoe một chút sao được chứ!

Bối Thi Nam vốn là người rất dễ hài lòng. Chỉ một bữa đại tiệc, một món quà từ bạn thân, cộng thêm việc vừa vắt được chút lợi từ kẻ thù, cũng đủ để khiến tâm trạng cô ấy vui đến tận mây xanh.

Ăn no nê, chuẩn bị tính tiền thì Bối Thi Nam bỗng nhớ ra một chuyện, trợn tròn mắt hỏi nhân viên phục vụ:

"Hôm nay là sinh nhật tôi, không có ưu đãi tặng hoa hả?"

Cô ấy còn chớp chớp mắt, ánh mắt tràn đầy mong đợi, trông buồn cười vô cùng.

Nhân viên phục vụ bị hỏi đến ngơ người, chỉ lịch sự lắc đầu: "Xin lỗi, tiểu thư, bên chúng tôi không có dịch vụ đó ạ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!