—
Trung tâm thương mại vào dịp Tết thường sẽ không được nghỉ, từ đêm giao thừa đến mùng Bảy Tết đều phải đảm bảo có từ sáu mươi đến bảy mươi phần trăm nhân viên có mặt, nhưng sẽ điều chỉnh lại giờ mở cửa, thường thì sẽ đóng cửa sớm hơn, khoảng sáu giờ chiều là ngừng kinh doanh.
Trung tâm thương mại Liên Hoa khá nhân văn, mỗi khi đến kỳ nghỉ lễ như thế này, hầu như đều sắp xếp cho các nhân viên là người địa phương ở lại trực, để cho nhân viên ở xa có thể về nhà sớm. Vì vậy mà bình thường, những nhân viên ngoại tỉnh như Hứa Chiêu Di cũng sẽ thường xuyên giúp mọi người trực thêm vài ca, ai cũng hỗ trợ lẫn nhau cả.
Sau khi bảng phân ca được công bố, Hứa Chiêu Di đã sớm bị các đồng nghiệp đuổi về, kịp bắt chuyến tàu cuối cùng trước đêm giao thừa để trở về Gia Thành.
Lục Dĩ Ninh thì phải về Mỹ trước để cùng Lục Mạn Thanh đón giao thừa, đến mùng hai mới quay về Hồng Kông chúc Tết ông bà nội.
Cơ bản năm nào cũng sắp xếp như vậy, chỉ có điều trước đây thường là về Hồng Kông đón Tết trước, rồi sau đó mới bay sang Mỹ tìm Lục Mạn Thanh.
Bởi vì năm nay khá đặc biệt, nên anh quyết định đêm giao thừa sẽ ở cùng Lục Mạn Thanh. Tưởng Chí Viễn cũng đồng ý, ông nội cũng không nói gì, chỉ dặn anh sớm quay về.
Lục Dĩ Ninh hỏi Hứa Chiêu Di khi nào đi, Hứa Chiêu Di liền gửi ảnh chụp màn hình vé tàu cho anh.
[Anh đưa em đi.]
[Không cần đâu, em đi với Lâm Lâm rồi. Lâm Lâm chính là bạn thanh mai trúc mã của em đó.]
Lục Dĩ Ninh đại khái còn chút ấn tượng, trước đây từng gặp hai lần, một lần ở trước cửa quán bar, một lần ở lễ hội ẩm thực. Còn cụ thể trông như thế nào thì không nhớ rõ, chỉ cảm giác không được lanh lợi lắm, cũng giống giống Hứa Chiêu Di vậy.
Đừng nhìn cái bộ dáng ngốc nghếch đó, bạn thanh mai trúc mã của cô cũng không ít. Lục Dĩ Ninh chợt nhớ đến người bạn tên Đại Phi kia, bèn hỏi:
[Thế cái cậu bạn thanh mai trúc mã kia của em đâu?]
[Đại Phi á? Người ta bây giờ là đại minh tinh rồi đó! Làm gì còn thời gian về quê nữa!] Hứa Chiêu Di liền gửi mấy cái dấu chấm than liên tiếp.
Dạo gần đây mới có một show truyền hình thực tế tên là Trung Quốc có Hip
-hop, cực kỳ hot.
Đại Phi còn được công ty quản lý sắp xếp tham gia, tuy chỉ qua được một vòng rồi bị loại, nhưng cũng nhờ thế mà nổi được kha khá. Hứa Chiêu Di bất ngờ có thêm một người bạn ngôi sao, bản thân cô cũng thấy có chút vẻ vang theo.
Lục Dĩ Ninh gửi cho cô một cái sticker khinh bỉ.
Bạn em thành minh tinh thì liên quan gì tới em? Đúng là ngốc.
Huống hồ, cậu ta thì tính cái gì mà minh tinh chứ.
Cuối cùng hai người cũng chúc nhau bình an, mang chút nghi thức.
[Thượng lộ bình an, về đến nhà nhớ nhắn cho anh.]
[Anh cũng vậy.]
Đặt điện thoại xuống, trong lòng cả hai đều thấy khó chịu đôi chút.
Không nỡ xa, ngứa ngáy như mèo cào tim.
Lục Dĩ Ninh mở lịch trên điện thoại ra xem lịch trình nghỉ Tết của mình, còn Hứa Chiêu Di thì cố gắng phân tán sự chú ý, soạn tin chúc Tết gửi sớm cho các chủ cửa hàng mà cô phụ trách.
Thật ra chủ yếu là muốn nhắc nhở mọi người một chút về vấn đề an toàn phòng cháy chữa cháy, đặc biệt là dịp Tết, tình trạng đốt pháo hoa, pháo nổ nhiều hơn, cần phải chú ý phòng cháy nổ.
Cô nghiêm túc chỉnh sửa từng tin nhắn, gửi đi cho từng người một. Đợi gửi xong hết cho các chủ cửa hàng, tiểu Đỗ lại nhắn tin cho cô, ngoài những lời cảm ơn còn chúc cô lên đường thuận lợi.
Hứa Chiêu Di trả lời xong tin nhắn thì cũng đã rất muộn rồi, cái cảm giác không nỡ xa Lục Dĩ Ninh trong lòng cũng nhạt dần. Cuối cùng, cô đăng một bài trên vòng bạn bè, mừng vì một năm đã kết thúc viên mãn.
Người đầu tiên bấm like cho cô là Bối Thi Nam.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!