—
Mới chưa đến năm giờ sáng, trời vẫn còn tối đen như mực, điện thoại của Hứa Chiêu Di đã réo vang, nhà bếp của một quán trà kiểu Hồng Kông ở tầng B1 đột ngột gặp sự cố rò rỉ nước.
Khi cô vội vàng chạy đến nơi, hai anh thợ bên bộ phận kỹ thuật đã bắt đầu sửa chữa. Cả căn bếp loạn thành một mớ hỗn độn, nhìn qua là biết không chỉ có đường ống bị vỡ, mà hệ thống điện cũng bị ảnh hưởng, rõ ràng không phải chuyện nhỏ.
Chẳng bao lâu sau, quản lý nhà hàng cũng tới, kéo tay Hứa Chiêu Di vừa than vãn vừa càu nhàu, lúc thì trách chất lượng đường ống không ra gì, lúc lại đổ lỗi bên quản lý tòa nhà bảo trì không kịp thời, cuối cùng thì cứ giục cô phải nhanh chóng xử lý cho xong.
Hai anh thợ đúng là cũng rất vất vả, làm đêm mà còn thiếu người, cả hai cứ cắm đầu vào làm không nghỉ tay. Hứa Chiêu Di ngại không dám thúc giục, nhưng trong lòng lại sốt ruột, bèn dứt khoát xắn tay áo lên, chủ động vào giúp.
Đang loay hoay thì cái đầu ống ở giữa đột nhiên nổ tung, xối thẳng 360 độ không góc chết lên đầu cô. Đến lúc sửa xong, cả phần thân trên của Hứa Chiêu Di cũng đã ướt sũng.
Từ sáng sớm đã tất bật đến tận giờ làm, các cửa tiệm trong trung tâm thương mại lần lượt mở cửa, Hứa Chiêu Di vội vàng quay về phòng thay đồ để thay đồng phục.
Trên đường đi ngang qua tủ nhận hàng, cô tiện tay lấy luôn đống hàng giao đến cho mọi người. Hai tay kẹp đầy các hộp giấy lớn nhỏ, tóc vẫn còn ướt sũng, lúc đang đứng trong lối đi nhân viên đợi thang máy thì nhận được tin nhắn dội bom từ Bối Thi Nam:
[Di bảo cậu đâu rồi?? Sao giờ còn chưa đến?? Chín giờ đại ma đầu muốn họp phòng mình rồi đấy! Cậu quên rồi à?? Anh ấy đang chờ đến mức nhíu cả mày rồi kìa!!]
Lục Dĩ Ninh có một cái tật rất khó ưa, thích thì họp.
Ví dụ, có khi mới vừa nổi hứng là lập tức bảo thư ký thông báo mười phút nữa họp, thì đúng mười phút sau, bất kể ai đang làm gì cũng phải có mặt, còn phải đúng giờ.
Như lúc nãy, thư ký gửi tin vào nhóm lúc tám giờ bốn mươi: [Chín giờ, Lục tổng họp phòng vận hành.]
Còn tám giờ bốn mươi lúc đó Hứa Chiêu Di đang vật lộn với cái vòi nước đang phun tung tóe, nên tất nhiên là không thấy tin nhắn.
Chuyện kiểu đó đúng là khiến người ta khó ưa, nhưng Hứa Chiêu Di thì chẳng có tư cách mà ghét nổi. Cô quá hiểu tính khí của anh, càng không dám để mình chậm trễ một phút nào, vội vã lao về bộ phận.
Từ ngoài lớp kính thấy trong phòng họp đã có người, Hứa Chiêu Di thậm chí còn chưa kịp thay đồng phục, đặt vội đống đồ xuống, ôm laptop, gõ cửa rồi bước vào.
Ánh mắt Lục Dĩ Ninh từ mặt đồng hồ cổ tay dịch chuyển, dừng lại nơi cô đang đứng ở cửa. Anh khẽ nhắm mắt, sau đó mở ra, cảm thấy mình như gặp ma, mà lại là ma nữ mới ghê.
Anh nhíu mày: "Tóc cô bị sao thế?"
"Lúc sáng bếp bên thuê bị rò nước, Lục tổng, tôi qua giúp sửa ống… vừa mới xử lý xong." Hứa Chiêu Di vừa trả lời vừa giải thích lý do mình đến muộn.
Lục Dĩ Ninh đưa tay gõ gõ mặt bàn trước mặt thư ký, lông mày nhíu lại như núi xếp tầng: "Thông báo cho bộ phận quản lý tòa nhà, hôm nay giải tán hết đi."
Lời vừa dứt, cả phòng lập tức căng thẳng, ai nấy đều ngơ ngác, không hiểu có chuyện gì xảy ra. Rồi anh lại quay sang nói với Hứa Chiêu Di: "Cô giỏi như thế, đến ống nước cũng sửa được, thế còn cần phòng quản lý làm gì nữa?"
Bối Thi Nam: "……"
Đại Diêu: "……"
Mấy người còn lại thì cúi gằm mặt, muốn cười mà không dám.
"Còn đứng đấy làm gì?"
Lục Dĩ Ninh chuẩn bị bắt đầu cuộc họp, thấy cô vẫn đứng ở cửa, bèn ngẩng đầu lên, giọng không vui: "Về thay đồ, lau khô tóc đi, nhìn xem hình tượng gì thế này."
Bốn chữ "hình tượng gì thế" thật sự quá nghiêm khắc. Nói thế trước mặt cả phòng, lại với một cô gái, khiến Hứa Chiêu Di có phần tủi thân. Rõ ràng là cô chỉ đang làm phần việc của mình thôi, mà lại bị cấp trên chê trách như thể cô xen vào chuyện không đâu.
Buổi họp kết thúc rất nhanh. Lúc Hứa Chiêu Di thay xong đồng phục trở lại thì cuộc họp đã tan, Bối Thi Nam lập tức kéo cô vào nhà vệ sinh để xả tức.
"Vừa nãy trong cuộc họp, đại ma đầu gắt dã man, như muốn ăn tươi nuốt sống người ta vậy." Bối Thi Nam bắt chước giọng điệu của Lục Dĩ Ninh, nhíu mày lại, nắm tay làm micro, bắt đầu diễn:
"Tính đến hôm qua, tỷ lệ thu phí dự án là 83.7%, thấp hơn mức chuẩn EBITDA của tập đoàn 11.3 điểm phần trăm, xếp hạng 36 trên tổng số 47 dự án cùng loại, kết quả này vô cùng tệ hại. Nếu trong tháng này không kéo được tỷ lệ lên 95%, vậy thì xin lỗi, quý này tiền thưởng của mọi người sẽ bị trừ theo tỷ lệ hiệu suất. Các vị có ý kiến gì không?"
"Khỉ thật, tình huống đó ai dám có ý kiến gì chứ?" Bối Thi Nam vỗ vai Hứa Chiêu Di một cái, "Anh ta còn chỉ đích danh tôi, bảo tôi là người có tỷ lệ thu phí thấp nhất."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!