Chương 12: (Vô Đề)

Sáng sớm hôm sau, cảnh sát đã đến văn phòng của Lục Dĩ Ninh để lấy lời khai, cả Hứa Chiêu Di cũng bị gọi vào theo. Cô muốn trốn cũng trốn không được, camera giám sát đã quay rõ mồn một hình ảnh của cô, hơn nữa cô cũng được xem là nhân chứng.

Nhưng không sao, cô chỉ cần nói là mình tình cờ đi ngang qua thì gặp chuyện, hoàn toàn không ai nghi ngờ gì.

Thông qua đoạn ghi hình, cảnh sát nhanh chóng xác định được hung thủ. Sau khi bị bắt, hung thủ chưa nói được mấy câu đã khai ra kẻ chủ mưu đứng sau, quả nhiên là một trong những hộ kinh doanh bị tăng tiền thuê.

Đến đây thì mọi chuyện đã quá rõ ràng. Vì chính sách điều chỉnh giá thuê của Lục Dĩ Ninh khiến hộ kinh doanh đó bất mãn, nên gã đã thuê người trả thù.

Chuyện này vốn dĩ có thể giải quyết trong âm thầm, thế nhưng Lục Dĩ Ninh lại chọn cách báo cảnh sát, khiến bản chất vụ việc lập tức thay đổi. Kết quả là mọi chuyện càng lúc càng ầm ĩ, cuối cùng gần như tất cả các hộ thuê mặt bằng trong trung tâm thương mại đều biết chuyện. Ngay trong ngày, người phụ trách của cửa hàng kia bị cảnh sát dẫn đi, cửa hàng cũng bị niêm phong.

Tại tầng hai của trung tâm thương mại, nơi đông người qua lại, cửa hàng đó bị khách qua đường vây kín xem náo nhiệt, video quay lại lan truyền khắp nơi trên Weibo, gây ảnh hưởng vô cùng nghiêm trọng cho Liên Hoa.

Dù sao thì chuyện này cũng mang lại một số mặt tích cực. Một số hộ kinh doanh trước đó từng hùa theo gây rối giờ đều ngoan ngoãn im ắng, không ai dám gây chuyện nữa.

Đúng vào lúc này, Lục Dĩ Ninh ban hành một chính sách mới, trong vòng ba ngày tới, bất kỳ hộ kinh doanh nào đồng ý ký lại hợp đồng thuê mới và chấp nhận mức giá thuê được điều chỉnh, sẽ được trung tâm thương mại hỗ trợ quảng cáo miễn phí, bao gồm một tháng hiển thị trên màn hình điện tử.

Đồng thời, trong giai đoạn đầu thực hiện giá thuê mới, các hộ còn được hưởng ưu đãi giảm giá thuê trong một khoảng thời gian nhất định. Dưới tác động của chính sách hai lợi ích này, các hộ kinh doanh lần lượt ký kết hợp đồng mới.

Chuyện cứ thế được giải quyết, tuy không thể xem là trọn vẹn, nhưng cũng có thể coi là viên mãn.

Sau đó, khi họp tổng kết, Lục Dĩ Ninh đã nói với mọi người: "Tôi biết lần cải cách này, mọi người đều đã bỏ ra gấp đôi công sức và tâm huyết, nhưng mong rằng mọi người có thể hiểu cho-"

Khi nói đến đây, ánh mắt anh dường như cố ý nhìn về phía Hứa Chiêu Di.

"Tăng giá thuê không phải là hành động vô cớ từ phía trung tâm thương mại, mà là quyết định được đưa ra sau khi đã cân nhắc kỹ lưỡng sự thay đổi của thị trường. Trong bối cảnh kinh tế biến động, việc điều chỉnh giá thuê kịp thời là điều then chốt để đảm bảo tỷ suất hoàn vốn đầu tư bất động sản. Khi thị trường liên tục thay đổi, chi phí không ngừng leo thang, việc vận hành trung tâm thương mại cũng gặp áp lực rất lớn.

Việc điều chỉnh giá thuê một cách hợp lý sẽ giúp trung tâm có nguồn vốn ổn định để duy trì sự phát triển bền vững, đảm bảo quá trình nâng cấp và cải tiến liên tục. Dù là cập nhật cơ sở vật chất hay nâng cao chất lượng dịch vụ, tất cả đều cần có nguồn lực tài chính mạnh mẽ. Chỉ có như vậy, trung tâm thương mại mới có thể đứng vững trong cuộc cạnh tranh khốc liệt, thu hút được nhiều khách hàng hơn cho các hộ kinh doanh, từ đó tạo ra môi trường kinh doanh thuận lợi hơn. Mong mọi người có thể hiểu được điều này và thật lòng ủng hộ những quyết sách của chúng ta."

Cuối cùng, anh còn nói ra một lời tổng kết đầy cảm động:

"Lần cải cách này liên quan đến rất nhiều hộ kinh doanh. Trong suốt quá trình đó, chúng ta thực sự đã gặp phải sự phản đối mạnh mẽ từ một số bên, cũng như phải đối mặt với không ít áp lực từ nhiều phía. Tôi hiểu rõ mọi người đã bỏ ra biết bao nỗ lực to lớn, cũng hoàn toàn thấu hiểu những khó khăn mà mọi người đã phải gánh chịu trong khoảng thời gian này.

Nhưng xin mọi người hãy tin rằng, chỉ khi trung tâm thương mại với tư cách là một chỉnh thể đạt được bước đột phá về hiệu quả hoạt động, thì sự chăm chỉ của mỗi một nhân viên mới có thể được ghi nhận và đền đáp xứng đáng nhất. Tôi chân thành hy vọng rằng trong kỳ đánh giá cuối năm, tất cả mọi người đều có thể đạt được thành tích xuất sắc. Tại đây, thay mặt Liên Hoa, tôi xin gửi lời cảm ơn chân thành nhất đến tất cả các bạn. Cảm ơn vì sự cống hiến không ngừng nghỉ, và càng mong rằng chúng ta có thể cùng nhau trưởng thành, đồng hành bước tới một tương lai tốt đẹp hơn."

Anh dùng cánh tay bị thương vẫn còn quấn băng để đỡ lấy micro, đứng dậy cúi chào thật sâu trước mọi người. Ngay sau đó, toàn hội trường vang lên một tràng pháo tay nồng nhiệt.

Cuộc họp ngày hôm đó, đến tận thời khắc kết thúc, vẫn ngập tràn không khí sục sôi đầy cảm hứng. Mọi người đều xúc động sâu sắc, lắng nghe một cách chăm chú hơn bao giờ hết.

Một cảm giác thấu hiểu và gắn bó như thế chợt dâng lên trong lòng mỗi người trong môi trường công sở, loại cảm giác này thật sự rất hiếm thấy.

Hứa Chiêu Di ngồi ở hàng ghế sau, lặng lẽ lắng nghe, chăm chú hơn bất kỳ ai. Thực ra Lục Dĩ Ninh đoán không sai, trong thâm tâm cô đúng là nghiêng về phía các hộ kinh doanh. Cô cảm thấy họ vất vả lắm mới nâng được doanh thu, vậy mà lại bị tăng tiền thuê đúng là chẳng công bằng gì cả. Trong mắt cô, tư bản vốn dĩ là lũ hút máu.

Về bản chất, cô cũng chẳng hiểu biết gì nhiều, chỉ là một người chạy việc vặt mà thôi. Làm công ăn lương ở tầng đáy xã hội, cô rất dễ đồng cảm với những người đang ở thế yếu.

Nhưng chính vào khoảnh khắc đó, cô bỗng có một kiểu giác ngộ mới, cô nhận ra trước giờ suy nghĩ của mình thực sự quá phiến diện. Cô nên học cách mở lòng hơn, học cách hiểu và đón nhận những góc nhìn khác biệt. Dù là trong công việc, hay trong cuộc sống, cũng đều nên như vậy.

Sau đó, Bối Thi Nam quả quyết nói với Hứa Chiêu Di: "Tôi thấy vụ Lục tổng bị đâm chắc chắn là do anh ấy tự dàn dựng. Nhìn cái cách từ đầu tới cuối anh ấy vẫn bình thản như không, chắc chắn là cố ý! Trước thì cho người vào đồn cảnh sát, sau đó liền rầm rộ tung ra chính sách mới, kiểu điển hình tát một cái rồi cho một viên kẹo. Cái cách làm này trơn tru đến mức không tưởng!"

Không chỉ riêng Bối Thi Nam nghĩ như vậy, dạo đó trong nội bộ công ty ai cũng kháo nhau chuyện này, truyền tai nhau những thủ đoạn của Lục Dĩ Ninh.

Nếu không phải Hứa Chiêu Di hôm đó tận mắt chứng kiến anh nổi điên trong bệnh viện, suýt nữa cũng tin rồi.

Nhưng cũng không biết chừng. Lục Dĩ Ninh là người thâm sâu khó lường, biết đâu mọi chuyện thật sự nằm trong tính toán của anh từ đầu?

Thậm chí đến cả cô, cũng có thể bị diễn xuất của anh đánh lừa mà không hay. Nghĩ đến đây, cô bỗng nổi hết da gà, thầm nghĩ nếu thật sự là như vậy… thì người này đúng là quá đáng sợ rồi!

Cô không kìm được quay đầu lại nhìn, liền thấy Khôn tổng – người đã lâu không xuất hiện, vừa đẩy cửa bước vào văn phòng của Lục Dĩ Ninh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!