—
Trong lúc hai người đang nói chuyện, một người phụ nữ hùng hổ xông vào văn phòng của Lục Dĩ Ninh.
Bối Thi Nam mắt như radar, lập tức thúc nhẹ Hứa Chiêu Di: "Nhìn kìa nhìn kìa, vào rồi kìa!"
Người bước vào là Trần Sa – giám đốc bộ phận chiêu thương, là cánh tay đắc lực thân tín của Khôn tổng.
Hứa Chiêu Di vào làm muộn lại còn ngốc nghếch, suốt ngày chỉ biết cắm đầu sửa ống nước nên chẳng rõ mấy chuyện rối rắm giữa các lãnh đạo cấp cao.
Bối Thi Nam bèn phổ cập kiến thức cho cô: "Lúc Liên Hoa mới chuyển mô hình, không tìm được khách thuê, chính chị Sa một thân một mình xông pha bàn tiệc, kéo về được một nửa chỉ tiêu, là người phụ nữ rất cừ đó."
Bộ phận chiêu thương vốn đã có địa vị cao, nhân viên bình thường còn phải nể vài phần, huống chi là một nữ cường nhân như chị Sa, vừa có năng lực lại có quan hệ, đến cả tổng quản lý dự án chị ấy cũng chẳng thèm để vào mắt.
Trần Sa vừa đi công tác về, lần cải cách này cô ấy hoàn toàn không được báo trước, việc xóa sổ những khách thuê cũ của cô ấy chẳng khác nào trực tiếp đập tan thành quả công việc và uy tín cá nhân bấy lâu nay.
Lần này Hứa Chiêu Di không ngốc nữa, thậm chí còn có chút lo thay cho Lục Dĩ Ninh: "Wow, vậy chẳng phải chị ấy sắp cho Lục tổng một trận ra trò sao!"
Hai nhân viên tép riu quay đầu lại cực kỳ ăn ý, cùng len lén nhìn về phía văn phòng của Lục Dĩ Ninh.
Trần Sa vừa ngồi xuống, Lục Dĩ Ninh đã hỏi cô ấy có muốn uống trà không.
"Bây giờ khách thuê bất mãn ngày càng nhiều, anh còn tâm trạng uống trà à?"
"Vậy sao? Họ có ý kiến gì?"
Trần Sa xưa nay không thích vòng vo. Thành tựu ngày hôm nay của cô ấy, một phần lớn là nhờ vào tính cách dứt khoát, mạnh mẽ của mình.
"Lục tổng, anh thật sự không biết, hay đang giả vờ hồ đồ? Trước kia khi Liên Hoa còn là trung tâm thương mại truyền thống, những cửa hàng cũ này đã ở đó rồi. Sau này Liên Hoa chuyển mô hình thành trung tâm mua sắm, giai đoạn đầu làm gì có ai chịu thuê mặt bằng? Chính là họ đã tiên phong vào thuê, giúp chúng ta vượt qua thời kỳ khó khăn. Nói thẳng ra, cũng chính họ đã mang lại sức sống cho Liên Hoa.
Bây giờ Liên Hoa phát triển rồi, lại không cần họ nữa, bắt đầu giở chiêu giết công thần, bày ra cái gọi là cơ chế đào thải, đuổi người cũ, dời vị trí của họ, chẳng phải là đang qua cầu rút ván sao?"
Cô ấy chống hai tay xuống bàn, người hơi nghiêng về phía trước, thái độ kiên quyết: "Lục tổng, anh có biết người ta nói thẳng câu gì không? "Tôi nói cho các người biết, không thể làm việc kiểu này được! Chúng tôi sẽ đi tố cáo lên chính quyền! Cứ chờ đó mà xem!"
"
Còn Lục Dĩ Ninh thì vẫn bình thản, chậm rãi dựa lưng vào ghế, hai tay đan lại, nói: "Chừng ấy năm không tăng tiền thuê, chẳng phải vì nể mặt khách hàng lâu năm sao? Việc đánh giá lại cơ cấu thuê mặt bằng là để nâng cao sức cạnh tranh và sức hút, từ đó đưa vào những thương hiệu lợi nhuận cao hơn, hấp dẫn hơn, nhằm tăng doanh thu tổng thể."
"Nhưng chính những khách thuê lâu năm này mới là nguồn thu ổn định của trung tâm thương mại, cũng là nền tảng thương hiệu mà chúng ta xây dựng suốt bao năm! Giờ đột ngột xóa sổ họ, không chỉ mất đi nguồn thu ổn định mà còn có thể làm tổn hại đến uy tín của chúng ta trên thị trường!"
Lục Dĩ Ninh đáp: "Dựa theo báo cáo khảo sát thị trường mới nhất, nhu cầu tiêu dùng mang tính trải nghiệm của khách hàng đang tăng vọt. Mà cơ cấu thuê hiện tại hoàn toàn không đáp ứng được xu hướng đó. Nếu không điều chỉnh ngay, chắc chắn sẽ mất lợi thế cạnh tranh."
"Dù vậy cũng phải cho khách thuê hiện tại một khoảng thời gian để thích nghi với thay đổi! Có như vậy mới vừa giữ được doanh thu hiện có, lại vừa từ từ đạt được mục tiêu chuyển đổi mà anh nói."
"Nghe thì hợp lý đấy, nhưng cô cũng phải tính tới tốc độ và hiệu quả khi đưa thương hiệu mới vào. Nếu mặt bằng bị khách cũ chiếm quá nhiều, thương hiệu mới không thể nhanh chóng triển khai, thì cả dự án sẽ bị trì hoãn nghiêm trọng."
Nói đến đây, khí thế của Trần Sa đột nhiên thu lại, cô ấy nghiêng đầu, hơi nhíu mày: "Nói vậy là hoàn toàn không có đường lui?"
Lục Dĩ Ninh nhìn thẳng cô ấy: "Cô mong là tôi có sao?"
Trần Sa im lặng một lúc, bỗng bật cười, toàn thân cũng thả lỏng hẳn ra: "Tôi thích làm việc với người thông minh."
"Cả tôi cũng vậy. Nói thẳng nhé, mấy năm nay Trương tổng nhận được bao nhiêu đồ cống từ đám khách thuê đó rồi?"
Trần Sa hơi nhướng mày, tỏ ra hài lòng với tính cách này của anh. Người khác có thể không nhận ra, nhưng Lục Dĩ Ninh thì đã sớm nhìn thấu cô ấy. Thực ra, Trần Sa đã nảy sinh bất mãn với Trương Khôn từ lâu.
"Chuyện đó là của anh rồi, sếp à. Tôi chỉ quan tâm đến lợi ích của bản thân. Vậy nên đám khách thuê cũ đó để tôi xử lý. Anh yên tâm, nhất định sẽ dọn sạch mặt bằng trước khi anh đàm phán xong với nhà thiết kế nổi tiếng Vu. Hơn nữa, tôi sẽ tận dụng các nguồn lực trong tay, sắp xếp cho các thương hiệu mới vào càng sớm càng tốt."
"Sau đó?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!