—
Suốt đêm hôm đó, Lục Dĩ Ninh không hề chợp mắt. Trời còn chưa sáng anh đã ra ngoài chạy bộ, chạy liền một mạch năm cây số, mồ hôi nhễ nhại mới quay về.
Vừa bước vào cửa, anh liền kéo phăng dây kéo áo khoác, tiện tay cầm khăn đang vắt trên vai lau mồ hôi trên xương quai xanh, vừa lau vừa đi về phía phòng ăn. Vừa đến bên bàn ăn, anh bất ngờ thấy trên bàn đã bày sẵn bữa sáng phong phú thịnh soạn.
Món ăn rất đa dạng, nhìn cũng khá bắt mắt. Anh định gắp một cái trứng cuộn thì bất ngờ bị Lục Mạn Thanh từ phía sau xuất hiện đập nhẹ lên tay: "Rửa tay rồi hãy ăn!"
Câu nói y như đang răn dạy con nít. Lục Dĩ Ninh nhướn mày: "Làm nhiều món thế này? Hôm nay có chuyện gì vậy? Đầu bếp tái xuất giang hồ à?"
Lục Mạn Thanh đưa một ngón tay chỉ về phía nhà bếp, cười rạng rỡ: "Là Di Di làm đó! Không tệ chứ?"
Lục Dĩ Ninh liếc mắt nhìn vào trong bếp, thấy Hứa Chiêu Di đang đứng trước bếp, hai tay bận rộn, một trái một phải.
Trong ánh sáng ban mai, cô mặc chiếc tạp dề hoa nhỏ của Hà Hiểu Nga, tóc dài được buộc gọn gàng thành búi nhỏ sau đầu. Nhìn qua cũng ra dáng lắm.
Đợi đến khi anh rửa mặt xong ngồi vào bàn, Hứa Chiêu Di liền bưng khay đi ra, tươi cười rạng rỡ gọi mọi người dùng bữa.
"Ăn sáng thôi nào!" Trong khay là hai bát cháo thịt băm trứng bắc thảo và một ly sữa nóng lớn. Hứa Chiêu Di đặt cháo trước mặt dì Hà và mình, còn ly sữa thì đưa cho Lục Dĩ Ninh.
Lại quay sang nói với Lục Mạn Thanh: "Dì ơi, lát nữa dì phải lấy máu nên không được ăn sáng, nhưng cháu có chuẩn bị cơm hộp cho dì rồi, phong phú lắm đó! Đợi khám xong là có thể ăn ngay ạ."
"Được được, vậy mấy đứa ăn đi, dì lên lầu thu xếp một chút đã." Hà Hiểu Nga cũng cùng Lục Mạn Thanh lên lầu.
Bên bàn ăn chỉ còn lại hai người họ, cũng chẳng ai lên tiếng. Hứa Chiêu Di cúi đầu ăn cháo, vẻ mặt dịu dàng ngoan ngoãn.
Lục Dĩ Ninh uống một ngụm sữa, lại liếc nhìn bát cháo của cô, thấy cô ăn một cách ngon lành thì bỗng hỏi: "Tại sao tôi uống sữa còn cô lại ăn cháo?"
Hứa Chiêu Di à một tiếng, ngẩng đầu nhìn anh: "Chẳng phải anh thích uống sữa sao? Dì nói anh rất thích mà, từ nhỏ đã mê, bữa nào cũng phải uống, mỗi ngày ít nhất hai ly, chỉ sợ mình không cao lên được… nên tôi cố ý hâm nóng sữa tươi cho anh đấy, hẳn hai ly, đủ 500 ml."
Nói xong còn cười trộm một cái.
Lục Dĩ Ninh dậy thì trễ hơn bạn bè cùng lứa, trước khi vào tiểu học luôn là một trong những cậu trai thấp nhất lớp, đến năm lớp chín mới bắt đầu vọt lên.
Vì đàn ông trong nhà ai cũng cao ráo, chỉ có mình anh là nấm lùn, nên thời tiểu học anh từng nghiêm túc cho rằng mình bị đột biến gen, sẽ không bao giờ cao lên được nữa.
Hồi đó Lục Mạn Thanh đã ly hôn với ba anh, không còn sống ở Cảng Thành, tối nào Lục Dĩ Ninh cũng lén gọi điện cho bà: "Mẹ ơi, con có phải sẽ không bao giờ cao lên nữa không hu hu hu!"
Lục Mạn Thanh an ủi: "Vậy thì con trai ngoan phải uống nhiều sữa nhé!"
Từ đó Lục Dĩ Ninh bắt đầu mê uống sữa.
Sau đó, vì muốn ở bên cô, Lục Dĩ Ninh đã cố ý đăng ký vào một trường đại học ở Lộ Thành khi thi đại học.
Bình thường anh cũng rất ít khi ở ký túc xá, toàn về nhà ở. Tuy hồi đại học anh đã cao đến một mét tám mươi bảy, chẳng cần uống sữa nữa, nhưng Lục Mạn Thanh mỗi sáng vẫn đúng giờ hâm nóng một ly sữa tươi cho anh.
Bao nhiêu năm qua, Lục Dĩ Ninh luôn cảm động vô cùng, cứ nghĩ đó là tình yêu thương mẹ dành cho mình, ai ngờ Lục Mạn Thanh lại coi chuyện ấy như trò cười, còn đem kể cho người ngoài nghe!
Lục Dĩ Ninh tức đến khó chịu, ly sữa cũng không uống nổi nữa, trừng mắt nhìn Hứa Chiêu Di: "Cô thấy đấy, với dáng vóc hiện tại của ông chủ cô, tôi còn cần uống sữa nữa không?"
Ý rõ ràng là – thân hình tôi như vậy mà không nhìn ra thì đúng là mù rồi.
"Không cần không cần, nhưng mà bồi bổ thêm chút cũng chẳng sao hết!" Hứa Chiêu Di vừa nói xong, bỗng lại nhớ tới cái tin đồn kia, tai lập tức đỏ lên, lắp bắp chữa lại: "À, ý tôi là… bổ não…"
"Hứa Chiêu Di, cô có thể nói cho tôi biết cái thứ treo trên cổ* cô mỗi ngày đang nghĩ cái gì không?"
*Trên cổ là cái đầu á=)))
Hứa Chiêu Di ngượng ngùng cúi đầu, tay cầm muỗng khuấy khuấy trong chén cháo, thật sự bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc về câu hỏi đó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!