Đường ra khỏi Thượng Hải đều rõ ràng, đường về thành phố Kình lại không biết?
Sáng sớm hôm sau Kiều Tinh Tinh tỉnh lại trên giường ở quê, bỗng nhiên nghĩ tới vấn đề này, cảm thấy IQ của mình tối qua hẳn là cũng âm rồi.
Hơn nữa, anh ấy sau đó cũng không cố gắng tìm?
Cho nên đây chắc hẳn là anh mượn cớ, sau đó chính anh ấy cũng quên?
Kiều Tinh Tinh mở to mắt nằm trên giường, nhớ tới tối hôm qua dáng vẻ không chịu thua kém yếu ớt của mình, ảo não trở mình.
Kết qua nghiêng người, phát hiện mép giường lại có một đống đồ, đâu, không đúng, là một người.
Người ở mép giường phát hiện cô tỉnh, ôm điện thoại di động đứng lên, vui vẻ nói: "Cuối cùng cậu cũng dậy rồi."
Nói xong nàng lập tức cúi đầu xuống, hai tay chuyển động không ngừng, biểu tình đắc ý: "Rốt cuộc có thể mở âm thanh, tắt âm chơi trò chơi thật là một chút cảm giác đều không có."
Ngay sau đó nhạc nền của Vương giả vinh diệu liền vang lên.
Kiều Tinh Tinh: "..."
Cô bò dậy đánh răng rửa mặt, lúc trở lại thì Bội Bội cũng đã đánh xong, đang ngồi ở mép giường cười giảo hoạt nhìn cô.
Kiều Tinh Tinh: "... Cậu làm gì."
Bội Bội cầm lên điện thoại của Kiều Tinh Tinh đung đưa, "Mình không phải cố ý nhìn nha, tin nhắn tự mình hiện ra, Vu Đồ hỏi cậu tỉnh chưa."
Kiều Tinh Tinh: "..."
Nàng cầm lấy điện thoại di động, nhìn một cái, nhưng chưa trả lời.
Bội Bội lại gần: "Cho mình xem ghi chép trò chuyện của hai người đi."
Kiều Tinh Tinh lập tức tắt đi: "Không có."
"Ghét." Bội Bội đập cô một cái, chưa từ bỏ ý định truy hỏi, "Cậu và Vu Đồ, hai người hiện tại, hì hì, quan hệ như thế nào vậy?"
Kiều Tinh Tinh nói: "Bạn học cao trung."
Bội Bội: "... Mình nói với cậu này, mình coi như người ủng hộ trung thành của cậu, hoạt động của cậu mình đều xem, dĩ nhiên cũng xem thi đấu rồi? Nhìn thấy Vu Đồ lên sân khấu cằm mình cũng rớt xuống, các người liên lạc lúc nào nha?"
Kiều Tinh Tinh: "Trong trò chơi nha."
Bội Bội mở to mắt: "Sau đó hai người gặp mặt ở ngoài đời, sau đó hắn thật sự dạy cậu chơi game?"
Bốn bỏ năm thì, "Không khác là bao đâu."
Bội Bội nhất thời kích động vô cùng, "Học thần dạy cậu chơi game, vậy mơ ước của cậu thực hiện được rồi?"
Khuê mật nhiều năm thật sự rất phiền, nhất là nắm rõ hoạt động của cô như lòng bàn tay.
Kiều Tinh Tinh nói sang chuyện khác: "Sao cậu cũng bắt đầu chơi game rồi?"
"Chính là xem cậu thi đấu ấy, mình cảm thấy rất có ý tứ. Chồng mình chơi trước, vừa vặn mang mình. Đúng rồi, cậu dùng wechat hay QQ đăng nhập, tài khoản Wechat Thiểm thiểm phát quang rất ít khi chơi, còn tài khoản khác sao?"
"Mình dùng nick phụ."
"Thêm mình thêm mình."
"Wechat của cậu? Mình dùng QQ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!