Ngủ một giấc đến tận tối, Hi Văn tỉnh dậy.
Cô nhìn mình trước gương với đôi mắt đã sưng hết lên vì khóc, nhưng cũng nhờ thế cô đã đỡ hơn rồi, tâm trạng cũng tốt một chút không suy nghĩ gì nhiều.
Cô ra khỏi phòng, nhìn thấy Hứa Thành ở bếp đang dọn món ra.
Cô quay đầu nhìn đồng hồ treo tường, đã bảy giờ rồi sao?
"Xin lỗi, tôi ngủ say quá" Cô vội nói.
"Không sao, tôi cũng định vào gọi cô dậy, lại đây ăn tối đi" Hứa Thành nói.
"Tôi có làm bánh ngọt, ăn vào tâm trạng sẽ tốt hơn đó" Hứa Thành bảo thêm.
Dương Hi Văn nhìn anh, anh biết cô đang rất buồn cộng với việc cảm xúc lẫn lộn, còn nhớ cô rất thích ăn đồ ngọt nên mới đặc biệt làm bánh cho cô thế này.
Hứa Thành rất tốt... nhưng mà cô rất tiếc!
"Dù sao người cũng gặp rồi, nếu cô muốn trở về bên cạnh cũng chưa muộn đâu" Hứa Thành ngồi xuống nói.
Anh cho tôi đi sao?
Dương Hi Văn tò mò hỏi, chẳng phải mục đích ban đầu của Hứa Thành là ép cô rời xa Mộ Tần à?
"Nhân lúc tôi chưa đổi ý thì cô nên quyết định có nên trở về với Mộ Tần hay không đi" Hứa Thành đưa bát cơm cho cô rồi bảo.
Dương Hi Văn cười cười, diễn một màng kịch tốt như vậy, bây giờ Tôi sẽ không trở vềCô chắc chắn nói.
Trở về có khác gì vả một cái thật mạnh vào mặt nhau không?
Không hối hận?.
Không.
Mộ Tần lại đến trước cửa đậu xe đợi Hứa Thành và người con gái kia xuất hiện.
Hôm nay Hứa Thành đã ra ngoài từ sớm, Mộ Tần cũng bắt đầu mất kiên nhẫn.
Không ngờ Hứa Thành lại để cửa cho cô ra ngoài, Hi Văn ở nhà mãi cũng không tốt nên cô quyết định ra ngoài.
Vừa xuất hiện Mộ Tần đã thấy cô, anh nhanh chóng xuống xe chạy đến trước mặt Dương Hi Văn.
Hi VănMộ Tần nhìn cô, cảm xúc lẫn lộn, không biết đây có phải thật sự là Hi Văn hay là người mà Hứa Thành đã nói vào hôm qua nữa.
"Tôi không phải là Hi Văn, tôi là Lina" Dương Hi Văn nói, cô cũng đoán được anh sẽ không dễ dàng bỏ qua chuyện này.
Dù sao cũng là Mộ Tần, anh lăn lộn trên thương trường bao năm qua, còn vươn lên đứng đầu như vậy thì chuyện cỏn con này khó mà qua mặt anh được.
Vả lại Mộ Tần rất nhạy bén, cộng thêm việc anh quá hiểu rõ cô, nhất định anh chạy đến đây để thăm dò và xác nhận lại một lần nữa cô có phải là Dương Hi Văn hay không, xem rõ Hứa Thành có gạt mình hay là không.
Mộ Tần nắm lấy tay cô, cái cảm giác này... không lẫn vào đâu được!
"Em nói dối, em là Hi Văn"
"Có phải Hứa Thành đó tẩy não em không? Anh chính là Mộ Tần đây" Mộ Tần nói.
"Mộ Tần? Tôi chưa từng nghe qua cái tên này, tôi cũng không quen biết anh" Cô nói đầy tuyệt tình, mặc dù lời này có thể làm tổn thương đến Mộ Tần.
Nhưng mà...
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!