Chương 5: (Vô Đề)

1 bàn đầy sách vở, 1 chủ 1 tớ ngồi đối diện nhau. Người ngoài nhìn vào nghĩ chắc là có gì nghiêm trọng lắm đây.

- Mận.

- Dạ cậu chủ.

- Nay tao sẽ bày mày viết và đọc chữ. Mày phải học nghiêm túc nghe chưa.

- Dạ.

- Kéo ghế qua đây.

Nó kéo ghế ngồi sát vào người hắn.

- Xa tí.

- Dạ.

- Đây là chữ A hoa, và đây là chữ a thường. Sẽ viết thế này này. Rõ chưa.

- Rõ rồi.

- Viết tao xem.

Nó đưa bút ngoáy lên vở theo chữ mà hắn dạy.

- Ơi, đúng rồi, mang qua kia viết cho tao học thi. Viết hết 4 trang này nghĩ, vừa đọc thầm vừa viết nghe chưa.

- Dạ.

Chủ tớ nhà hắn, mỗi người 1 bàn, việc ai nấy làm. Thời gian thì cứ chạy thôi, nó viết xong trước nên chạy về phòng xem tivi, còn hắn thì vẫn tập trung học hành.......

Cốc... cốc...

- Cậu ơi, cậu dậy chưa.

Nó đứng đó đợi 5p, ko thấy trả lời nó lại tiếp tục gõ cửa.

Cốc... cốc...

- Dậy đi cậu ơi.

Nó lại đợi 5p, ko thấy phản ứng gì, nó đẩy cửa đi vào. Cậu chủ nó nằm ngủ luôn trên bàn học, nó thương cậu lắm, chắc hôm qua đã học rất khuya.

Reng...

Nó phản xạ nhanh như chớp chụp lấy cái điện thoại bấm đại. Điện thoại vẫn kêu, nó đem điện thoại chui vào chăn của hắn, lại bấm đại, ai ngờ thành nút nghe. Bên kia là giọng nữ.

- Cục cưng à, con khỏe ko, sao tối thui vậy.

- Suỵt, cô gì ơi, cậu chủ đang ngủ, cô nhỏ tiếng thôi nhé.

- Ồ, cậu chủ làm gì mà giờ vẫn ngủ vậy con.

- Dạ, cậu chủ nói là học bài thi gì đó, chăm chỉ lắm. Ngủ luôn trên bàn rồi.

- Vậy à, con là cô bé mà Minh Phúc đem về à, con phải chăm sóc Minh Phúc tốt vào nhé.

- Dạ, tất nhiên rồi ạ. Sáng nào...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!