Cốc... cốc... cốc.
- Cậu chủ ơi, cậu dậy chưa.
Nó chờ 15p ko nghe tiếng trả lời, nó lại đi xuống dưới. 15p sau nó đi lên lại.
Cốc... cốc... cốc...
- Cậu chủ ơi, dậy chưa cậu, trời sáng rồi.
Vẫn ko ai trả lời nó, nó lại chờ 15p, nó đi xuống dưới. 15p sau nó lại đi lên.
Cốc... cốc... cốc.
- Cậu chủ ơi, cậu...
Trong phòng vang lên tiếng bực mình.
- Tao dậy rồi...
Được lệnh nó mới dám bước vào phòng hắn, nếu ko nó sẽ bị con sư tử màu nâu ăn thịt mất. Mở cửa phòng, đèn vàng mờ ảo khiến nó ko thấy đường, nó cố gắng đi chậm.
Bốp... rầm...
Nó va vào kệ sách, làm rơi hết mấy thứ đồ trên kệ xuống sàn. Nó cuối xuống lom khom lượm được cái gì thì lượm, rồi để lại.
Nó lại đi chậm lắm, chậm lắm..
Chip....
Nó lại dẫm phải đồ chơi của con sư tử nâu rồi. Lúc này con "sư tử" thật sự trên giường mới lên tiếng..
- Đủ rồi, tao dậy rồi.
- Dạ, em chào cậu chủ.
Nó cười méo xẹo. Nó tiến đến cửa sổ kéo rèm ra, nắng chói vào phòng. Cậu chủ nó vẫn còn nằm trên giường.
- Cậu ơi, cậu dậy đi, sáng lắm rồi, cậu bảo em gọi cậu dậy, mà em cố gắng lắm cũng gọi được cậu đó. Thấy em giỏi ko cậu.
- Mày giỏi, mấy giờ rồi.
- Hơn 9h rồi cậu.
Hắn bật dậy như lò xo.
- Tao kêu mày gọi tao 8h mà sao giờ mày mới gọi hả Mận.
- Em có gọi mà cậu có dậy đâu. Này nhé đúng 8h em gõ cửa phòng cậu, em đợi cậu cậu 15p ko thấy cậu trả lời, sau em đi xuống. 15p sau em lại gọi cậu, cậu ko trả lời, em....
- Mày lại đi xuống rồi lại đi lên hả?
Mắt nó sáng hoắc, sao cậu chủ nó thông minh vậy.
- Sao cậu biết vậy, cậu giỏi quá.
- Mày dài dòng văn tự quá rồi đấy. Lấy giấy bút trên bàn ra, tao bảo gì thì ghi cái đó, nhanh..
- Cậu ơi... em... em...
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!