Edit: Cún, Carrot – Beta: Carrot
Từ khi vào Bộ Ngoại giao tới nay, Thang Lâm và Tống Dịch gặp nhau không quá một lần. Lần đó anh cùng Cục trưởng Triệu của Cục Quốc tế tới tìm Thẩm Lộ, nhưng anh không nhận ra cô, còn bảo cô đi pha trà, hỏi cô xưng hô như thế nào.
Tới nay đã mấy tháng, cô tưởng anh không nhớ ra cô, không nghĩ tới anh sẽ nói như vậy. Hơn nữa, cô đã tưởng tượng ra vô số lần hai người gặp nhau bên ngoài Bộ ngoại giao, bây giờ lại chẳng giống chút nào cả, tâm trạng cô bị đả kích không nhỏ. Khi ấy anh không nhận ra cô, trong lòng cô có hơi uất ức.
Thang Lâm nâng mắt nhìn Tống Dịch:
"Phó trưởng phòng Tống nói thật buồn cười, một người là phó trưởng phòng như anh, sao lại tặng tôi chiếc vòng này? Tôi không nhớ trước đây chúng ta có quen biết."
Bộ dạng cố làm ra vẻ này của cô khiến Tống Dịch cảm thấy hơi buồn cười, anh theo lời cô nói:
"Chúng ta không quen biết nhau?"
Không quen.
Tống Dịch như nhận ra chân lý mới, nói:
"Là do tôi nhận sai người, xin lỗi cô. Chẳng qua cô và người tôi quen biết có phần giống nhau, chiếc vòng này cũng có vài phần tương tự với chiếc vòng năm đó tôi đưa cho cô ấy. Cô nói có đúng không?"
Cô ấy? Thang Lâm không nghĩ tới anh lại nói như vậy, lòng cô bỗng nhiên trở lên mạnh mẽ. Đúng vậy. Cô nói.
Thang Lâm nắm chặt hạt ngọc trai trong tay, nói:
"Vả lại, tôi không biết người đó của Phó trưởng phòng Tống, có thể do anh lớn tuổi, mắt kém nên nhận nhầm người."
Lớn tuổi?
Mắt kém? Tống Dịch ho nhẹ một tiếng.
Thang Lâm lại nói:
"Lát nữa Phó trưởng phòng Tống còn có hội nghị, tôi không làm phiền anh nữa, tạm biệt."
Nói xong, Thang Lâm ưỡn ngực xoay người đi ra khỏi phòng Tống Dịch.
Tống Dịch nhìn bóng dáng Thang Lâm, anh nhẹ nhàng nở nụ cười. Lần trước anh không thể liếc một cái là nhận ra cô, năm đó cô nói anh hãy mở mắt to mà nhìn, tính tình cô vẫn không khác là bao.
Nghe nói, năm nay cô là người mới của bộ phận phiên dịch tiếng Anh, năng lực chuyên nghiệp không tồi và là người có tố chất tốt, ngay cả người luôn nghiêm khắc như Cục trưởng Phàn cũng rất hài lòng về cô. Xem ra, lời cô nói năm đó, cô đã làm được rồi.
Tuy rằng sau khi cô vào Bộ Ngoại giao, anh mới thấy cô một lần, nhưng mà anh và những người khác cũng ở trong Cục Biên phiên dịch, cho nên anh vẫn nghe ngóng được một ít tin tức về Thang Lâm.
Bóng dáng Thang Lâm biến mất sau cánh cửa văn phòng của Tống Dịch. Anh không nhìn nữa, trở lại ghế ngồi, sau đó gọi cuộc điện thoại nội bộ.
Điện thoại kết nối thành công, anh nói:
"Hôm nay có hội nghị trao đổi cùng đại sứ quán nước C, cậu đi cùng tôi."
Sau khi ra khỏi văn phòng của Tống Dịch, tâm trạng của cô vô cùng tốt. Cô nghĩ đến khi anh nói hai chữ cô ấy, không biết trong lòng anh, cô là người như thế nào. Thang Lâm nhẹ nhàng đi bộ tới thang máy, nhấn nút xuống dưới, về Cục Phiên dịch.
Vưu Duyệt Thi và Châu Nam chưa trở về, vẫn đang ở Cục châu Phi tìm người. Hứa Kiều và Tô Thiệu Trạch ngồi nói chuyện. Hứa Kiều không nghĩ mọi việc thuận lợi như vậy, xem ra có mối quan hệ với đàn anh rất có ích. Tô Thiệu Trạch liên tục gật đầu:
"Không nghĩ rằng đàn anh lại tốt thế. Hoạt động lần này cũng là đàn anh đi, thật sự quá tốt rồi."
"Về sau cậu có người nhờ rồi." Hứa Kiều cười.
Vẻ mặt Tô Thiệu Trạch khiêm tốn: Làm sao? Làm sao?
Hai người họ còn đang nói chuyện Tống Dịch đồng ý cùng nhau trao đổi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!