Edit: Carrot – Beta: Cún
Thang Lâm và Tô Giang quay đầu nhìn Tống Dịch. Tống Dịch nghe thấy lời của Thang Lâm và Tô Giang, anh nhìn về phía mấy người, nói: "Kết luận không sai, cho nên chúng ta sẽ có rất nhiều việc phải làm. Giống như đại sứ La đã nói, nỗ lực để đại sứ quán phát huy vai trò đến mức tối đa.
Hiện tại Sisby thân với York, là vì họ tạm thời cần đến York, hơn nữa ảnh hưởng của nước ta ở Sisby còn rất nhỏ. Tôi đã thống kê số người Trung Quốc ở Sisby, chưa đến một trăm người, mà trong số đó đã bao gồm chúng ta.
"Thang Lâm, Tô Giang và Trần Đình Đình chăm chú lắng nghe lời của Tống Dịch. Tống Dịch tiếp tục nói:"Bây giờ việc đầu tiên chúng ta cần làm là để ngày càng có nhiều người Sisby biết đến chúng ta.
Nhưng muốn làm tốt một việc, trước hết phải có công cụ tốt.
"Thang Lâm, Tô Giang và Trần Đình Đình chờ đợi Tống Dịch nói tiếp. Nhưng lại nghe Tống Dịch nói:"Đến giờ cơm rồi, mọi người đi ăn cơm thôi, có ăn thì mới có sức làm việc.
"Tô Giang và Trần Đình Đình lập tức bật cười. Thì ra"Muốn làm tốt một việc, trước hết phải có công cụ tốtlà chỉ chuyện này.Đúng là nên đi ăn cơm rồi." Tô Giang tiếp lời.
Khóe miệng Thang Lâm hơi cong lên, nhưng vừa nhắc đến chuyện ăn cơm thì cô lại nhíu mày. Tính sơ sơ thì cô đã đến thủ đô Cavô của Sisby được hơn một tháng rồi, đồ ăn ở Cavô cô thật sự không quen, đa số trường hợp đều ăn đồ khô, nhưng đồ khô đã ăn đến mức cô muốn nôn rồi.
Hiện tại trong đại sứ quán tuy đã tuyển được một đầu bếp, mà vẫn là người Trung Quốc, nhưng vị đầu bếp Trung Quốc này đã sống ở Sisby được vài năm, nấu ra những món ăn mang hương vị của Sisby, khiến cô thật sự khó nuốt trôi.
Vì vậy mấy ngày nay cô không muốn ăn gì cả, cô cũng gần như không ăn gì, bây giờ vừa nhắc đến chuyện ăn cơm là lại đau đầu, chuyện này đã trở thành chuyện đau khổ nhất mà cô trải qua ở nơi đất khách quê người này.
"Đợi đại sứ La và bí thư Lý đến rồi cùng đi, đây là bữa ăn tập thể đầu tiên sau khi đại sứ quán chính thức thành lập." Tống Dịch nói.
Trần Đình Đình cười tiếp lời:
"Đúng đúng đúng, phải ăn mừng mới được!"
Đang nói chuyện thì Lý Lâm Phong và La Ngọc Quang lần lượt đi đến.
Đủ người, mọi người cùng nhau đi đến nhà ăn.
Tất cả mọi người ngồi quây quần bên một chiếc bàn, Thang Lâm ngồi giữa Tô Giang và Trần Đình Đình, nhưng lại đối diện với Tống Dịch. Tống Dịch ngồi giữa La Ngọc Quang và Lý Lâm Phong. Đầu bếp nấu ăn ngay tại chỗ.
Trong lúc chờ đợi đến giờ cơm, La Ngọc Quang nói:
"Lần này do một số nguyên nhân, các cán bộ quân sự và những người khác sẽ đến sau."
Rồi lại quay đầu nói với Trần Đình Đình:
"Nhưng việc tuyển dụng một số nhân viên khác cũng phải tranh thủ thời gian."
Trần Đình Đình hiện tại phụ trách tất cả những việc lặt vặt trong đại sứ quán, bao gồm việc tuyển dụng một số nhân viên cho đại sứ quán.
Đương nhiên, hiện tại cũng đã tuyển dụng được một số nhân viên rồi.
Nhân viên trong đại sứ quán không nhiều, đầu bếp nhanh chóng làm xong các món ăn, bưng đồ ăn đến. Từ xa Thang Lâm đã ngửi thấy một mùi quen thuộc khiến cô muốn nôn. Đợi khi đồ ăn được bày lên bàn, cô cúi đầu nhìn một cái, những món ăn này cũng không khác gì trước đây.
Sisby không có nguyên liệu nấu ăn của Trung Quốc, những món ăn mà đầu bếp làm ra đều dùng nguyên liệu địa phương của Sisby, những nguyên liệu này và hương vị của Trung Quốc không giống nhau, cách làm của đầu bếp cũng bị ảnh hưởng bởi Sisby, luôn không thể tách rời các món chiên, nướng, trên bàn thậm chí còn có món chuối nướng, Thang Lâm đều ăn không quen.
Mặc dù đã từng nhắc nhở đầu bếp, những món ăn được làm ra cũng rất giống với đồ chiên.
Từng món ăn ngày càng được đưa lên, khuôn mặt Thang Lâm ỉu xìu. La Ngọc Quang cầm đũa lên, bảo mọi người ăn, tất cả mọi người đều cầm đũa lên.
Tuy hương vị món ăn khác xa so với hương vị trong nước, nhưng Tô Giang, Trần Đình Đình, Lý Lâm Phong đều cảm thấy đã tốt hơn rất nhiều so với khi chưa có đầu bếp, có thể nuốt được. La Ngọc Quang và Tống Dịch dường như không kén bất cứ món ăn nào.
Thang Lâm chỉ rót một ly đồ uống rồi uống, không gắp một miếng thức ăn nào.
Tống Dịch ngồi ở vị trí đối diện với Thang Lâm, anh biết Thang Lâm chưa hề động đũa.
Sau đó Tô Giang ngồi bên cạnh Thang Lâm cũng phát hiện ra, anh nhỏ giọng nói với Thang Lâm:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!