Chương 34: Nhanh chân chiếm chỗ

Edit: Carrot – Beta: Cún

Thang Lâm và những người khác được phái đến các quốc gia khác nhau nên ngày rời đi cũng khác nhau, Tô Thiệu Trạch rời đi sớm nhất, tiếp theo là Vưu Duyệt Thi, sau đó đến Thang Lâm. Châu Nam và Hứa Kiều thì phải hai tuần sau mới đi.

Lúc Vưu Duyệt Thi rời đi, Thang Lâm đ ến sân bay tiễn cô ấy.

"Nhớ báo bình an nhé. Bình thường có thể gọi điện thoại, gửi email." Thang Lâm nói với Vưu Duyệt Thi.

Vưu Duyệt Thi cười nói:

"Vẫn là nên đi sớm, có người tiễn. Thang Lâm, cậu cố gắng lên nhé! Nhưng mà, cậu ưu tú như vậy, đi đến đâu cũng sẽ tỏa sáng thôi."

"Tớ lợi hại như vậy à, thật là ngại quá."

Thang Lâm cười hì hì nói.

Vưu Duyệt Thi trợn mắt. Đột nhiên, khóe mắt cô ấy liếc thấy một bóng người. Thang Lâm vô thức quay lại nhìn, lập tức nhướng mày:

"Phạm Gia Lương? Không phải anh ta đi cùng chuyến bay với cậu đấy chứ?"

Vưu Duyệt Thi lập tức thu hồi tầm mắt, nói:

"Không trùng hợp đến vậy đâu."

Thang Lâm không nhịn được cười: Cậu vội cái gì chứ?

Vưu Duyệt Thi lườm Thang Lâm một cái:

"Anh ta muốn đi đâu thì đi. Tớ phải đi làm thủ tục lên máy bay rồi."

Thang Lâm cười nói:

"Đi đi, chăm sóc tốt cho bản thân, bảo trọng."

Sau khi tiễn Vưu Duyệt Thi, Thang Lâm cũng sẽ đến Sisby.

Máy bay lướt đi một lát trên đường băng của sân bay, rồi cất cánh, bay lên.

Thang Lâm nhìn ra ngoài cửa sổ, trong lòng lại càng thêm khó chịu, nhưng khi máy bay càng bay càng cao, tâm trạng của cô lại càng thêm phức tạp. Bởi vì cô không phải chỉ rời đi một hai ngày, mà là những hai, ba năm.

Cô hiểu, cô đối với người đó chưa bao giờ chỉ là khó chịu, nhưng nhiều năm trước anh đã từng từ chối cô, suy nghĩ của cô không thay đổi, cô nhất định phải khiến anh hối hận về quyết định ban đầu, cũng như hối hận về thái độ hờ hững thản nhiên của anh.

Tô Giang ngồi bên cạnh lấy một viên kẹo từ trong túi, quay đầu nhìn Thang Lâm, hỏi:

"Thang Lâm, cậu có muốn ăn kẹo không?"

Tô Giang là một trong những người cùng Thang Lâm đ ến Sisby nhậm chức, danh hiệu ngoại giao trước đây của anh là tùy viên, bây giờ là Hàm bí thư thứ ba. Ngoài Tô Giang và Thang Lâm, còn có Lý Lâm Phong và Trần Đình Đình cùng đi.

Lý Lâm Phong bốn mươi tuổi, danh hiệu ngoại giao là Hàm bí thư thứ hai, Trần Đình Đình tuổi tác tương đương với Thang Lâm, không có danh hiệu ngoại giao. Đại sứ quán ở Tây Tư Bối vẫn chưa được thành lập, họ là đội quân tiên phong đến Sisby.

Lý Lâm Phong là người có chức vụ và danh hiệu cao nhất trong đoàn, cũng là người có nhiều kinh nghiệm ngoại giao nhất.

Ánh mắt của Thang Lâm thu lại từ ngoài cửa sổ, quay đầu nhìn Tô Giang.

Tô Giang cười nói:

"Tôi hơi bị ù tai, ăn cái này sẽ đỡ hơn một chút."

Trần Đình Đình quay đầu, bảo Tô Giang cho cô một viên, cô cũng hơi bị ù tai.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!