Edit: Carrot – Beta: Carrot, Cún
Thẩm Lộ rời đi, mọi người bắt đầu trao đổi với nhau, mỗi người một ý.
Châu Nam vì bị phân đến quốc gia không như ý muốn mà thở ngắn than dài, anh ta ghen tị với Vưu Duyệt Thi vì quốc gia mà cô ấy đến tốt hơn tất cả những người còn lại.
"Cũng không đến nỗi đó. Dù sao thì đại sứ quán ở Ulatodo cũng đã hoạt động hơn mười năm rồi, cậu đến đại sứ quán ở Ulatodo còn có chỗ ở. Còn tôi vừa đến đã không có chỗ đặt chân." Thang Lâm nhìn Châu Nam trêu chọc.
Ulatodo chính là quốc gia mà Châu Nam phải đến.
Còn Thang Lâm nói cô vừa đến đã không có chỗ đặt chân là vì Trung Quốc và Tây Tư Bối vừa mới thiết lập quan hệ ngoại giao, ở Tây Tư Bối ngay cả lãnh sự quán cũng không có, chứ đừng nói đến đại sứ quán.
Vưu Duyệt Thi vội vàng nói:
"Đúng vậy! Cho nên, thực ra quốc gia mà Thang Lâm đ ến mới là khó khăn nhất, bởi vì Tây Tư Bối không chỉ có kinh tế lạc hậu mà còn có nhiều điều chưa biết."
Tô Thiệu Trạch đùa:
"Đúng vậy, Thang Lâm đây là phải đi xây dựng một đại sứ quán mới, bắt đầu từng bước một."
Quốc gia mà Hứa Kiều đến công tác tuy không tốt, nhưng lại là nơi không đến nỗi quá tệ, bởi vì cô đã sớm biết rằng quốc gia công tác nước ngoài lần đầu tiên hầu như không phải là nước phát triển.
Nên Hứa Kiều vẫn khá hài lòng.
Châu Nam nghĩ ngợi một chút, cảm thấy những lời mọi người nói cũng có lý, nên cũng không thở dài nữa mà ngược lại bắt đầu lo lắng cho Thang Lâm.
"Không có gì phải lo lắng cả."
Thang Lâm nói.
Trong văn phòng còn có vài phiên dịch viên kỳ cựu, mọi người lại thỉnh giáo các phiên dịch viên kỳ cựu về những chuyện khi họ công tác ở nước ngoài, sau đó bắt đầu chuẩn bị cho việc công tác nước ngoài.
Thẩm Lộ còn nói họ hãy nói lời tạm biệt với gia đình, bởi vì khi công tác ở nước ngoài sẽ không có thời gian về nhà, thông thường một năm có thể về nhà một lần, nhưng thường thì năm đầu tiên công tác ở nước ngoài sẽ không về nhà.
Thế là họ mỗi người đều nói với gia đình của mình về việc họ sắp đi công tác ở nước ngoài.
Bố của Thang Lâm vẫn đang ở nước ngoài, nên cô chỉ gọi điện thoại báo cho ông một tiếng, bởi vì bố cô đã làm công tác ngoại giao mấy chục năm, nhận thức rất sâu sắc về sự nghiệp ngoại giao, chỉ cần thông báo một tiếng là được.
Tuy nhiên, dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên Thang Lâm đi công tác ở nước ngoài, bố Thang vẫn hơi lo lắng, chỉ là không nói ra miệng, chỉ dặn dò:
"Lâm Lâm, con còn non nớt, phải khiêm tốn học hỏi, phải chuẩn bị sẵn sàng chịu khổ, gặp khó khăn thì đừng dễ dàng bỏ cuộc."
"Công tác ở nước ngoài khó đến vậy sao?"
Thang Lâm hỏi, cô tỏ vẻ không mấy để tâm.
Tuy bố Thang đã từng nói với Thang Lâm về một số chuyện liên quan đến ngoại giao, nhưng chưa từng nói với Thang Lâm công tác ở nước ngoài vất vả như thế nào.
Suy cho cùng Thang Lâm vẫn chưa từng nếm trải khổ cực, nhưng bố Thang lại cảm thấy để Thang Lâm rèn luyện nhiều hơn cũng là chuyện tốt, cô cần hiểu sâu sắc hơn về ngoại giao.
Thang Lâm nói chuyện với bố xong thì về nhà báo cho bà nội. Bà nội Thang đã sớm có sự chuẩn bị về mặt tâm lý cho chuyện này, bà hiền từ nói với Thang Lâm rằng cứ yên tâm mà đi.
Thang Lâm vừa đi thì chỉ còn lại một mình bà nội ở nhà, cô nhìn bà nội với khuôn mặt đầy nếp nhăn, trong lòng vẫn có chút lo lắng.
Bà nội Thang nói rằng sức khỏe của mình vẫn còn rất tốt, có thể tự chăm sóc bản thân, người trẻ có chuyện của người trẻ cần làm, không cần phải lo lắng, còn dặn Thang Lâm ở nơi đất khách quê người phải tự chăm sóc tốt cho mình.
Sau khi báo cho bố và bà nội, Thang Lâm đang suy nghĩ có nên nói cho Tống Dịch biết không. Nhưng Tống Dịch ở Vụ Quốc tế, nếu anh không đến Vụ Biên phiên dịch tìm người phiên dịch thì thời gian gặp mặt của họ sẽ ít đi. Gần đây chỉ có Chiêm Mai từng làm phiên dịch cho người của Vụ Quốc tế.
Sau đó, Vụ trưởng Phàn có tài liệu cần gửi đến Vụ Quốc tế cho Vụ trưởng Triệu, Thang Lâm chủ động xin đi, cầm tài liệu đến Vụ Quốc tế. Lúc đi ngang qua văn phòng của Tống Dịch, cô vô thức nhìn vào trong, phát hiện Đỗ Nam Phong đang ở trong văn phòng của Tống Dịch.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!