Chương 12: Người đàn ông này càng thêm quyến rũ

Edit: Carrot – Beta: Cún

Thang Lâm ăn vài miếng, hai mắt đảo khắp đại sảnh, cuối cùng ánh mắt cô dừng lại ở một bóng dáng phong độ ngời ngời. Tống Dịch tay cầm ly rượu đang trò chuyện vui vẻ với một người đàn ông tóc vàng.

Cô ở bên cạnh anh chỉ làm phiên dịch, không hề giao tiếp, nhưng cô đã tận mắt chứng kiến sự lịch thiệp, khiếu giao tiếp và học thức uyên bác của anh khi mỉm cười và bắt chuyện với mọi người. Lúc này, anh nâng ly rượu lên ra hiệu mời với đối phương, toát lên khí chất và sự tu dưỡng phi phàm.

Anh khác xa với cậu thiếu niên trong ký ức của cô, cậu thiếu niên mà cô từng thích không hề lớn lệch chút nào, mà người đàn ông trước mắt còn quyến rũ hơn vài phần. Vậy mà anh lại thực sự thích người phụ nữ như Lưu San ư? Điều này càng khiến cô không cam tâm.

Buổi chiều, Thang Lâm lại được phiên dịch một lần nữa. Cô đã không căng thẳng, cô đi theo Tống Dịch, Tống Dịch nói chuyện say sưa với người khác, cô liền dịch một cách trôi chảy tự nhiên.

Cuối cùng, ông Borger tuyên bố hoạt động của đại sứ quán lần này kết thúc thành công tốt đẹp, cảm ơn sự tham gia của mọi người. Nhân viên đại sứ quán các nước lần lượt rời đi. Nhiệm vụ phiên dịch của Thang Lâm kết thúc. Bài kiểm tra của những người mới cũng kết thúc.

Chân Thang Lâm rất đau, vì cô đã đi giày cao gót và đứng cả ngày. Tuy nhiên, cô không hề thể hiện ra, cô cùng Hứa Kiều, Tô Thiệu Trạch theo sau Tống Dịch, Thẩm Lộ bước ra khỏi Đại sứ quán Nước C, dáng đi thanh lịch. Vưu Duyệt Thi và Châu Nam thì đi theo Giang Hinh và Vụ trưởng Dương của Vụ châu Phi.

Mọi người lên xe giống như lúc đến, chỗ ngồi cũng giống như chỗ ngồi lúc đến.

Thang Lâm ngồi vào chỗ, đôi chân cuối cùng cũng được nghỉ ngơi. Chỉ là những cơn đau nhói liên tục kéo đến khiến cô nhíu mày.

"Phó Trưởng phòng Tống, mấy người họ hôm nay thể hiện thế nào?" Thẩm Lộ quay đầu lại cười hỏi.

Tống Dịch nhìn Thẩm Lộ, nói:

"Người của Phòng Phiên dịch ai nấy cũng đều xuất sắc."

Tống Dịch tốt nghiệp ngành Quan hệ Quốc tế tại Đại học An Huy, nhưng anh lại thông thạo cả bốn ngoại ngữ Anh, Pháp, Bồ Đào Nha, Đức, và nói rất trôi chảy, giao tiếp riêng tư với người nói các ngôn ngữ này không có vấn đề gì.

Chỉ là, một số dịp ngoại giao, đặc biệt là các dịp ngoại giao quan trọng, bắt buộc phải có phiên dịch, bởi vì trong những dịp này, các nhà ngoại giao phải nói tiếng mẹ đẻ.

Còn lần này là đợt kiểm tra người mới của Vụ Biên Phiên dịch đối ngoại nên anh mới mang theo vài người.

"Cảm ơn Phó Trưởng phòng Tống đã khen ngợi." Thẩm Lộ cười nói, cô lại nhìn Thang Lâm, Hứa Kiều, Tô Thiệu Trạch, nói:

"Hôm nay không xảy ra chuyện phải cứu nguy, các em đều đã vượt qua bài kiểm tra, nhưng kết quả cụ thể và thứ hạng sẽ được công bố vào ngày mai."

Tô Thiệu Trạch vừa nghe nói đã vượt qua bài kiểm tra thì rất vui vẻ, còn thứ hạng thì anh không quan tâm. Trong khi đó, Thang Lâm và Hứa Kiều lại rất để ý.

Trên chiếc xe của Vụ châu Phi, Giang Hinh cũng nói với Vưu Duyệt Thi và Châu Nam rằng họ đã vượt qua bài kiểm tra lần này, nhưng thứ hạng cụ thể sẽ được đánh giá tổng hợp cùng với Thẩm Lộ.

Vưu Duyệt Thi và Châu Nam vô cùng phấn khích, nhưng Vưu Duyệt Thi cũng có chút mong chờ thứ hạng. Trong lòng cô ước tính mình xếp thứ ba là được rồi. Còn Châu Nam thì tỏ vẻ không quan tâm.

Sau khi hoạt động của đại sứ quán kết thúc, mọi người không cần phải quay lại Bộ Ngoại giao nữa, Tống Dịch và Vụ trưởng Dương đều nói với mọi người muốn xuống xe ở đâu thì bảo tài xế dừng lại.

Xe chạy được một lát, Hứa Kiều, Tô Thiệu Trạch, Vưu Duyệt Thi, Châu Nam lần lượt xuống xe. Thẩm Lộ và Giang Hinh đều phải về Phòng Phiên dịch để đánh giá bài kiểm tra của họ, nên không xuống xe.

Xe lại chạy một lúc, Tống Dịch quay đầu hỏi Thang Lâm: Cô xuống ở đâu?

Ở chỗ này có thể bắt taxi về nhà Thang Lâm. Nhưng Thang Lâm nhìn Tống Dịch một cái, nói: Tôi xuống sau.

Lý do cô đưa ra cho bản thân là, chân cô đau, bên ngoài lại gió lạnh căm căm, cô ngồi nghỉ thêm một lát rồi mới xuống xe.

"Ồ, vậy tôi xuống trước."

Tống Dịch nói.

Thang Lâm hơi ngạc nhiên, anh sẽ xuống xe ở đây sao?

Còn Tống Dịch ngẩng đầu lên, hướng phía trước gọi:

"Anh Trương, xin dừng xe một chút."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!