Dẫu gì anh liều mạng đẩy tiến độ cũng không phải vì bọn họ.
***
Khoảng cách Liang về nước còn 24 ngày, trò chơi Người Bảo Vệ của nhóm Lạc Tiêu Châu Du và gia quyến vẫn đang được tiến hành vô cùng sôi nổi.
Rõ ràng thông tin đã bị rò rỉ, nhưng các thành viên vẫn nghiêm túc tham gia cái trò như trẻ con mẫu giáo trốn tìm này, khiến Cố Nghi Lạc, người đang tìm mọi cách thu thập tin tình báo, cảm thấy quan ngại vì mình làm rối loạn trật tự công cộng.
Bảo bối của Lương Đống: Hôm nay lại có bạn bị bại lộ ở chỗ tui
Lư Tiêu Địch: Ồ?
Tưởng Du: Ồ
Bảo bối của Lương Đống: Mấy người không hiếu kỳ à?
Anh rể: Đến lúc đó tự nhiên sẽ biết
Bành Châu: [ yên lặng nhấc tay. gif]
Tưởng Du: ?
Bành Châu: [ buông tay xuống. gif ]
Ông xã của Cố Nghi Lạc: Hiếu kì
Bảo bối của Lương Đống: Anh nói cho em biết anh đang bảo vệ ai trước đã [cười xấu xa. gif]
Ông xã của Cố Nghi Lạc: Vậy thôi
Bảo bối của Lương Đống: Hu hu hu hu đã nói là bé cưng của nhóm cơ mà
Tưởng Du: Bị cát của nhóm thì có
(*) Ở đây Lạc Lạc nói em ấy là "quần sủng" (), nghĩa là người được sủng ái nhất nhóm; Còn Du Du thì bảo là "quần khi" (), là bắt nạt ức hiếp =))))))
Bảo bối của Lương Đống: @Lư Tiêu Địch Chị ơi có khi nào chị bỏ sót em không, sao em cảm giác em không có Người Bảo Vệ thế TAT
Lư Tiêu Địch: Em có!
Bảo bối của Lương Đống: Người Bảo Vệ thân yêu của tớ, lẽ nào bạn nhìn nhầm tên, đi bảo vệ người khác mất rồi? TAT
Buổi tập luyện ban chiều của dàn nhạc bị hủy do nhạc trưởng có việc đột xuất, Cố Nghi Lạc và Bành Châu đi xem dàn nhạc hàng xóm tập một lát, rồi bá vai bá cổ nhau đi tìm thầy Tony.
Lần này là Bành Châu cắt tóc, Cố Nghi Lạc đề cử màu đỏ cho cậu chàng, cậu chàng đành nhuộm tóc một cách miễn cưỡng, nói mình trông như HKT (*).
(*) Gốc ở đây là (Smart), chỉ trào lưu của giới trẻ ở thập niên 2000, với phong cách thời trang đầu tóc bắt chước các ban nhạc rock Nhật Bản, châu Mỹ… Điển hình ở Việt Nam là hình tượng nhóm HKT huyền thoại.
"Chẳng phải cậu đang theo đuổi Tưởng Du à?" Cố Nghi Lạc khuyên cậu chàng, "Chim công tìm bạn tình còn biết xòe đuôi, cậu có thể để ý hình tượng chút không hả?"
Bình thường Bành Châu lôi thôi đến nỗi râu cằm còn chẳng thèm cạo, cậu chàng nhìn mình trong gương: "Tớ như này không man à?"
"Thẳng nam vô cùng."
"Người ta đã hết thẳng rồi nha."
"Tưởng thủ tịch cảm thấy cậu thẳng."
Bành Châu ấm ấm ức ức: "Vậy được rồi, lát nữa tiện thể cạo râu cho em."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!