Chương 18: Phi công và lái xe phun nước

I just wanna see my baby

Standing right outside my door

Oh I just want you for my own…

***

Đêm Giáng Sinh, ngoại trừ bản nhạc mà dàn nhạc Lạc Tiêu Châu Du tập luyện từ trước ra, họ còn trình diễn thêm một khúc tứ tấu của Haydn (*).

(*) Franz Joseph Haydn (1732 – 1809): Ông là một nhà soạn nhạc vĩ đại người Áo, chỉ sau Johann Sebastian Bach và là một trong những đại diện xuất sắc của âm nhạc cổ điển, ông được biết đến với biệt danh "Cha đẻ của giao hưởng" và "Cha đẻ của tứ tấu đàn dây"

Trên bãi đất trống ngoài hội trường, những sinh viên hào hứng nhiệt huyết không sợ giá lạnh, tụ thành một vòng, tiếng gió quấn quanh tiếng đàn, giá lạnh thê lương hóa thành mật ngọt trong vắt, tiếng nhạc mỹ miều bay lên không trung, khiến tốp người đang ra về cũng không khỏi thả chậm bước chân.

Sau khi tận hứng, Cố Nghi Lạc vừa hát khẽ vừa thu dọn nhạc cụ, trong đám người có một cô em khóa dưới chen vào, chạy đến trước mặt cậu, nói: "Đàn anh, có người nhờ em đưa tặng cái này cho anh."

Nhìn sang tay cô là một bọc giấy vuông vức thẳng thớm, Cố Nghi Lạc sửng sốt một hồi: "Ai tặng vậy?"

"Một người đàn ông mặc áo khoác màu đen, rất cao." Cô em khóa dưới vươn tay áng chừng độ cao, bổ sung, "Rất đẹp trai nữa."

"Là người trường mình à?"

"Hình như không phải, trước giờ chưa từng thấy."

Trước tiên Cố Nghi Lạc loại bỏ gã khốn nào đó trong đầu, sau đó sàng lọc một lượt, không tìm được người thân bạn bè nào có ấn tượng như đàn em miêu tả.

Lúc kết thúc cúi chào cảm ơn, cậu gập người xong đứng thẳng dậy, ánh mắt nhìn xuống dưới khán đài không khỏi rơi vào một người đàn ông cao ráo đứng ở hàng cuối cùng dựa vào cửa. Trong nháy mắt cậu hoảng hốt, Cố Nghi Lạc luôn cảm thấy đã từng gặp người này ở đâu đó, tiếc là ánh sáng kém quá không nhìn rõ mặt, đến lúc lùi ra hậu trường cũng không nhớ ra người này họ gì tên gì.

Nói không chừng cũng là được người ta nhờ đến đây tặng quà?

Cậu nhận lấy gói quà, mở ra, bên trong có một đĩa than, đầu ra RCA, là đĩa thu bản Violin Concerto của Mendelssohn do Heifetz trình diễn. Sau khi đăng ký tham gia thi đấu, cậu từng tuyên bố nếu có thể kiếm được đĩa nhạc này của Heifetz, nhất định sẽ giành giải nhất về cho mọi người coi.

(*)  ① RCA là từ viết tắt của Radio Corporation of America ( Tổng công ty Đài phát thanh của Mỹ), kết nối RCA được thiết kế từ những năm 1940 là kết nối thường sử dụng cho đầu kim máy đĩa than – radio gia đình. (theo thegioididong. com)

② Felix Mendelssohn (1809 – 1847): Là một nhà soạn nhạc, nghệ sĩ dương cầm, nghệ sĩ đại phong cầm và chỉ huy dàn nhạc người Đức thuộc giai đoạn đầu thời kỳ âm nhạc Lãng mạn.

③ Violin Concerto (giọng Mi thứ, Op. 64) là tác phẩm cuối cùng Mendelssohn viết cho dàn nhạc giao hưởng. Tác phẩm này là một phần quan trọng trong danh sách biểu diễn của những tác phẩm viết cho đàn violon và là một trong những concerto cho violin được biểu diễn nhiều nhất từ xưa đến nay.

④ Jascha Heifetz (1901-1987): Nghệ sĩ violin xuất sắc người Mỹ gốc Nga. Năm 11 tuổi, Heifetz trình diễn bản Violin Concerto của Mendelssohn ở Berlin, sau đó vụt sáng nổi tiếng toàn châu Âu và thế giới.

Cố Nghi Lạc – vốn chỉ muốn giao lưu cọ xát là chính: …

Nhưng được tặng món bảo bối nhớ thương đã lâu, niềm vui sướng vẫn lấn chiếm nỗi lo lắng, Cố Nghi Lạc hết sờ lại lần bức họa sơn dầu ở mặt ngoài, hận không thể chắp cánh bay về dùng máy đĩa nghe nhạc.

Sau đó tìm bằng được người tặng quà này cho cậu, hung hăng hôn hai miếng!

Cậu tăng tốc độ thu dọn đồ đạc, kéo bừa khóa vào rồi đậy vội nắp hộp đàn, đeo lên lưng rồi đi.

Đi ra ngoài chưa được mấy bước, Cố Nghi Lạc cảm giác có thứ gì đó lạnh buốt rơi vào chóp mũi, giơ tay quệt một cái, hóa thành nước.

Có cô gái reo lên: "Tuyết rơi rồi!"

Ngẩng đầu lên, hạt tuyết trắng nhỏ vụn rớt khỏi màn trời đêm, rơi xuống.

Cố Nghi Lạc ngốc ra nhìn một lát, vội lấy điện thoại ra, báo tin vui này cho người đầu tiên hiện lên trong đầu.

Lúc nhận được video ngắn Cố Nghi Lạc gửi đến, Lương Đống đã quay lại sân bay thành phố S, cách giờ lên máy bay chỉ còn 5 phút.

Ánh sáng của video không đủ, thật ra không thấy rõ gì cả, nhưng nghe giọng nói tràn ngập vui sướng của Cố Nghi Lạc, Lương Đống cũng thấy rất vui vẻ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!