"Hứng thú duy nhất bây giờ của anh, là em."
***
Hôm sau, Cố Nghi Lạc và bạn tốt Bành Châu cùng nhau bị buồn nôn.
Người trước thì vì nhớ lại đoạn voice dính ngấy mình gửi cho người yêu vào tối qua, người sau thì vì nhìn thấy móng tay mới sơn màu hồng phấn của thủ tịch dàn nhạc hàng xóm.
"Đù má, thế mà mình phun cái giọng thiếu nữ như vậy?" Cố Nghi Lạc thấy mình ô uế rồi.
"Đù má, tôi chỉ rời đi có chốc lát mà cậu đã làm bộ móng thiếu nữ như vậy?" Bành Châu thấy Tưởng Du điên rồi.
Tưởng Du giơ tay ra xa để thưởng thức: "Nào có, không đẹp à?" Nói xong liếc mắt đưa tình với thẳng nam duy nhất trong đám, "Cậu không thích à?"
Bành Châu nhìn thoáng qua, lại nhìn nhìn thoáng nữa, dần dần làm quen: "Làn da của cậu trắng, tạm được, cũng không tệ."
Cố Nghi Lạc lắc đầu, tranh thủ lúc Bành Châu đi mua bữa sáng cho mọi người, nói với Tưởng Du: "Lúc trước thấy tác phong làm việc của cậu công khí ngút ngàn, còn tưởng là… Ai ngờ… Haizzz."
"Cái này gọi là trên đường theo đuổi cần phải hi sinh." Tưởng Du vừa thổi móng tay vừa nói.
Lư Tiêu Địch đang ôm điện thoại bổ sung tri thức về nhạc cụ dân gian, cố gắng có chủ đề chung với nam sinh trong lòng, nghe vậy cũng xáp lại gần, hỏi Tưởng Du làm móng ở chỗ nào, có phải thẳng nam nào cũng thích không?
"Vậy phải xem đối phương thẳng thật hay là thẳng giả vờ." Tưởng Du liếc nhìn Cố Nghi Lạc, "Nghe nói cố vấn Đàm của khoa dương cầm đang yêu đường với hoa khôi khoa bọn họ, các cậu nói xem gã ta thẳng thật hay giả vờ?"
Đến cùng thuộc tính của gã Đàm Thiên kia là gì, Cố Nghi Lạc không biết, và cũng không quan tâm.
Mặc dù biết gã khốn ấy nhất định sẽ đi theo con đường của "người bình thường", kết hôn sinh con, nhưng nghe nói gã tìm bạn gái, Cố Nghi Lạc vẫn thở phào nhẹ nhõm.
Cứ như vậy, đường ai nấy đi, sau này không còn gặp lại.
Cố Nghi Lạc với tâm tình phơi phới điên cuồng quấy rối bạn trai ở nước ngoài xa xôi, một lát hỏi anh đang làm gì, một lát hỏi anh ăn cơm chưa, còn chụp ảnh bộ móng của Tưởng Du cho anh xem, hỏi anh thấy màu này thế nào.
Liang: [ Ai? ]
Today Nghi Happy: [ Một người bạn ]
Liang:[ À, bình thường.]
Today Nghi Happy: [ Nếu em bôi màu này thì sao? ]
Liang: [ Đẹp. ]
Một bên Cố Nghi Lạc phỉ nhổ anh tiêu chuẩn kép, một bên đắc ý cười hi hi, nghĩ thầm anh cũng đâu trực lắm đâu.
(*) Trực nam: Mấy anh con trai có EQ thấp.
Trong kỳ nghỉ, Lương Đống học ở thư viện, có chút thời gian rảnh là ngồi hầu chuyện Cố Nghi Lạc chém gió trời nam biển bắc.
Nghe anh bị cận thị nhẹ, Cố Nghi Lạc suy đoán: [ Có phải hồi bé anh trốn trong chăn đọc truyện, làm hỏng mắt đúng không?]
Liang: [ Không phải. Trốn trong chăn lắp mô hình. ]
Today Nghi Happy:[ Ha ha ha không khác gì nhau, hồi em còn bé chỉ thích bật đèn pin đọc truyện tranh trong chăn, ba mẹ em đều không biết [ lêu lêu lêu. gif ] ]
Liang:[ Anh biết. ]
Today Nghi Happy: [?? Sao anh biết? ]
Liang:[ Đoán. ]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!