Tuyết Lê?
Tôi sửng sốt khuôn mặt của em gái này mất mấy giây, từ bạn bè của em gái, bạn bè của cháu trai, hay những học sinh tôi từng làm gia sư, bạn học của Lục Tuệ, và cả những khách quen nữa, đều không hề có ấn tượng với em gái tên Tuyết Lê này.
Nhưng giả vờ quen biết thì tôi vẫn rất là lành nghề nha, đây là kỹ năng cơ bản của một bà chủ mà.
"Tuyết Lê à." Tôi đứng lên nhìn cô ấy, cười hỏi: "Sao vậy?"
Cô ấy thấy tôi khách sáo như vậy, vươn tay muốn nắm ống tay áo tôi, nhưng cánh tay kia của đối phương vươn đến giữa không trung lại rụt về lại, cô ấy có vẻ hơi ngượng ngùng, sự ngượng ngùng này làm tôi suy đoán có lẽ chúng tôi không thân quen lắm.
Tuyết Lê nói: "Hôm qua em nhìn thấy Trịnh Dục Tiệp đăng Weibo."
Tôi hỏi: "Cô ấy đăng gì?"
Tuyết Lê nói: "Cô ta nói hai người đã chia tay, riêng bản thân vẫn ổn."
Ta ồ một tiếng.
Lần này, đại khái tôi đã biết Tuyết Lê là ai.
Tết năm đó sau khi Trịnh Dục Tiệp đưa ra vô số lời phàn nàn, hấp dẫn không ít sự chú ý của cư dân mạng, sau khi sóng gió trôi qua thì cô ta lại bắt đầu khoe sự ân ái của chúng tôi, đăng những chuyện sinh hoạt thường ngày, thỉnh thoảng cũng sẽ đăng hình của chúng tôi.
Tôi đặc biệt để ý đến điều này, lần nào cô ta cũng sẽ đem những chuyện đẹp nhất trong cuộc sống của chúng tôi để đăng lên Weibo.
Tỷ như tháng trước cô ta đã chụp màn hình một đoạn tin nhắn giữa chúng tôi, thật ra đoạn tin nhắn này ở trong cả cuộc trò truyện thì không có gì, nhưng cắt riêng ra thì trông rất ngọt ngào
Lúc tôi bấm vào xem thì đã có vài chục bình luận, tất cả đều nói cẩn thận cẩu lương.
Dân mạng rất dễ bị những chuyện bề nổi này che mắt, nghĩ lại thì có lẽ khi đó cô ta đã cùng Cao Trạch Kiến ám độ trần thương [1], tôi liền cảm thấy buồn nôn.
[1]: Ám Độ Trần Thương nghĩa là "Ngầm vượt con đường Trần Thương".
Tức là người chơi chọn con đường, cách thức tấn công mà không ai nghĩ tới để làm nên chiến thắng.
Đây là mưu kế phát xuất từ một câu chuyện lịch sử thời Hán Sở Tranh Hùng trong lịch sử Trung Hoa.
Mà Tuyết Lê trước mặt này, có lẽ là fan couple của tôi và Trịnh Dục Tiệp đi, rất nhiều người từ chỗ Trịnh Dục Tiệp tìm được Weibo của tôi, thuận tiện cũng theo dõi tôi, cũng có rất nhiều người khi nói chuyện với tôi sẽ nói là rất thích chúng tôi, thậm chí có một số người sẽ tâm sự chuyện phiền lòng với tôi.
Tuyết Lê là một trong số đó.
Chỉ là tôi không thể nào nhớ nổi, cuối cùng là có phải cô ấy vì muốn come out nhưng lại không biết làm thế nào để come out, hay là bối rối vì không biết sau khi tốt nghiệp sẽ làm gì, hoặc là người nào đó bởi vì ở cùng bạn gái quá lâu mà còn cảm giác ngọt ngào thích thú như ban đầu.
Những phiền não này là phiền não của đại đa số người trên đời, chỉ cần bạn có được thì bạn sẽ trải qua, mà thời gian tự nhiên sẽ giải quyết hết thảy sau khi trải qua những điều đó.
Đạo lý của người khác cũng không phải là kinh nghiệm sống của cô ấy, mà có lẽ đối phương ngay cả kinh nghiệm đều không có, khi xử lý vấn đề của bạn thì họ thường nghĩ đến một kinh nghiệm tương tự điều đó, sau đó lại đặt mình vào hoàn cảnh người khác để suy nghĩ vấn đề.
Con người của tôi tương đối lười, mặc dù tôi thích hóng hớt nhưng tôi lại không nguyện ý suy nghĩ về những chuyện hóng hớt này nha.
Hơn nữa, tôi cũng không phải là blogger tình cảm.
Cho nên tôi thường trả lời: Cố lên ~
Tôi mời Tuyết Lê ngồi vào ghế đối diện.
Sau đó lại đẩy máy tính vào trong, để cô ấy đặt đồ uống của mình lên bàn.
Cô ấy hỏi: "Chị và Trịnh Dục Tiệp chia tay thật à?"
"Đúng vậy." Tôi gật đầu, hỏi cô ấy: "Em tới để an ủi tôi sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!