Chương 49: Em không cảm thấy buồn nôn sao?

Mình tôi ba cái vali, lại mượn thêm Lục Tuệ hai cái thì mới thành công đem hết toàn bộ đồ của tôi đi.

Cả gia đình họ tiễn tôi xuống nhà, cũng giúp tôi chuyển vali vào nhà tôi. Thích Hồng Vũ sau khi vào cửa thì quan sát một chút, quyết định để Lục Tuệ ở lại giúp tôi làm vệ sinh.

Cũng may nhà mới chẳng qua là bẩn với lộn xộn thôi. Lần trước cũng mới mua ga giường, hai đứa tôi bỏ miếng chống bụi qua một bên, lại quét tước sơ qua một tý là có thể ở được rồi.

Lục Tuệ đang lau nhà cho tôi, khi tôi ra khỏi nhà vệ sinh thì em gọi tôi, nói: "Trên đường đi thì mẹ em nói là muốn tặng cho chị một chiếc xe, để báo đáp việc chị chăm sóc em trong mấy năm nay."

Tôi quay đầu nhìn em: "Em trả lời sao?"

Em hỏi: "Chị muốn không?"

Tôi lắc đầu: "Không muốn."

Em gật đầu: "Em *****̃ng nói là chị sẽ không lấy." Em nhìn tôi rồi nói: "Em nói với mẹ là, chị chăm sóc em thì em sẽ báo đáp chị, không phải là bà ấy báo đáp chị."

Tôi nhướng mày nhìn em: "Em tính báo đáp chị thế nào?"

Lục Tuệ cười: "Lấy thân báo đáp."

Nói thì nói thế thôi, nói đến báo đáp thì thật ra tôi không chịu được. Đúng là cô ấy đã ném con gái cho tôi suốt mấy năm qua, nhưng tôi cũng thu lợi từ đó không ít, ở nhà của em, mượn tiền của em thì mới có được sự nghiệp ngày hôm nay.

Sắp chín giờ rồi, tôi vội vàng chở Lục Tuệ về nhà, mai em còn phải có mặt ở công ty nữa. Trước khi xuống xe thì tôi đem toàn bộ kinh nghiệm làm trong công ty nói hết cho em nghe, cuối cùng nghĩ lại không còn gì để nói nữa thì mới chịu để em xuống xa.

Chỗ mới xa lạ, lại chăn đơn gối chiếc, thế là tối đó tôi mất ngủ.

Giữa trưa hôm sau, tôi canh giờ Lục Tuệ tan làm thì lập tức hỏi em công ty mới thế nào, thích ứng không?? Sau khi em nói được thì nói là tôi còn khẩn trương hơn mẹ em nữa.

Vị trí địa lý của công ty em rất là xấu hổ, cách hai tiệm Tây Phong Thoại của tôi không xa không gần. Đi bộ thì quá xa, mà lái xe thì lại quá gần, muốn em ghé qua uống trà chiều thì lại cảm thấy thời gian quá eo hẹp.

Tối đó đi làm về thì em được bố mẹ kéo về là ăn tiệc chúc mừng ngày *****ên đi làm, thế là hôm nay lại không có việc gì của tôi.

Mấy ngày kế tiếp, có vẻ như bố mẹ em muốn bù đắp lại tình yêu mà họ đã thiếu sót trong những năm qua nên dính em rất chặt. Thỉnh thoảng em tới tìm tôi thì cũng có thể thấy mẹ em gửi tin nhắn liên tục, nếu không hỏi bộ đồ này có đẹp hay không, thì lại hỏi con có thích món này không, cuối cùng lại hỏi lúc nào về nhà?

Rốt cuộc thì vài ngày sau, Lục Tuệ uống đồ uống mà tôi pha cho em, nhìn xem tin nhắn của mẹ em rồi nói với tôi: "Trước khi đi em đã nói với mẹ em là muốn dọn ra ngoài ở."

Tôi cười ra tiếng, nghiêng người nhìn vào điện thoại của em: "Cô ấy nói thế nào?"

Em nói: "Hỏi em là vì sao." Rồi lại nói tiếp: "Em nói là em đã đi làm rồi, tự mình một người ở bên ngoài thì sẽ dễ chịu hơn, có thể tìm một chỗ ở gần công ty nữa."

Tôi nhìn em: "Nhà chị sao?"

Em nghiêng đầu nhìn tôi: "Đồng ý giữ em sao? Mỗi lần em tan làm đều muốn đi thẳng tới nhà chị đó."

Tôi: "Sao chị lại không đồng ý chứ."

Em nhìn vào mắt tôi, hỏi: "Em có thể thú nhận chuyện của chúng ta với mẹ không?"

Tôi dừng một chút, chậm rãi lắc đầu: "Sau này hãy nói đi."

Đối với chuyện này, thật ra thì tôi không có một bản kế hoạch nào cả. Trong mắt tôi, mẹ em luôn tồn tại như hình ảnh của một người chị cả, mà người chị cả này, tôi lại không biết một tí gì. Tôi không biết thái độ của cô ấy với chuyện này ra sao, tôi là một người lười biếng và rất dễ bằng lòng, không thích chủ động gây chuyện. Bây giờ cuộc sống rất tốt rất dễ chịu nên tôi sẽ cứ ỷ lại, không đến mấu chốt thì sẽ không thay đổi quỹ đạo cuộc đời đâu.

Mặc dù Thích Hồng Vũ dự định mang Lục Tuệ xuất ngoại, nhưng theo ý tôi chắc chắn là Lục Tuệ không muốn. Chỉ cần em không muốn thì không ai có thể mang em đi được, cuối cùng thì em vẫn sẽ ở bên tôi thôi.

Nhưng con người không có khả năng mọi chuyện đều thuận buồm xuôi gió.

Những ngày thoải mái này không kéo dài được bao lâu thì mẹ em tìm tới cửa.

Đây là lần *****ên Thích Hồng Vũ chủ động tìm tôi sau nhiều năm, lúc trước cô ấy thích quần áo màu xanh lam, bây giờ cũng thế.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!