Editor: Lăng
Ngày hôm sau lúc tôi tính đi ra ngoài thì Lục Tuệ mới ung dung bước ra từ trong phòng, trong tay em còn cầm một ly nước, trên mặt mắt vẫn còn sự ngái ngủ rồi nhìn tôi một chút, tôi thay giày xong thì chỉ vào nhà bếp: "Há cảo hấp."
Em "Ừm" một tiếng, tôi liền đóng cửa lại.
Sáng nay thật ra cũng không có việc gì, nói cho cùng thì vẫn là do tôi chột dạ, sau khi bàn giao vài câu với tiểu Mạnh thì đi tới tiệm mới, nhân viên tiệm mới *****̃ng theo thái độ và điều kiện trước đây của tôi, tuyển toàn là em trai em gái xinh xẻo không à.
Trời lạnh hơn rất nhiều, trong tiệm không bật điều hòa mà mở rộng cửa. Tôi đỗ xe rồi cất chìa khoá, vừa mới bước vào cửa liền nghe được tiếng nhạc nền trong tiệm hết sức quen thuộc, tôi dừng bước lại nghiêm túc nghe mấy giây, giọng hát của Lục Tuệ nhẹ nhàng phát ra từ trong loa.
Tôi cúi đầu cười cười mà không hiểu lý do, đúng lúc gặp phải nhân viên Tiểu Đóa từ bên cạnh tôi đi qua, cô gọi tôi một cách ngọt ngào chị Hứa Thu.
Tôi chỉ vào loa rồi hỏi: "Bài này là ai mở?"
Tiểu Đóa trả lời: "Em đó, hay không chị?"
Tôi gật đầu: "Hay."
Sau khi được công nhận thì Tiểu Đóa càng cười ngọt hơn: "Đây là Trúc Ngôn Nhất Hòa hát đó, chắc chị Hứa Thu không biết cô ấy đâu."
Lúc cô ấy nói những lời này, cộng thêm biểu cảm trên mặt cô ấy thì cứ như là đang nói với tôi: Chị Hứa Thu, đây là bài hát mà những người trẻ tuổi mà bọn em nghe, chắc là chị không biết đâu nhỉ.
Nhưng mà, nếu người này không phải là Lục Tuệ thì đúng là tôi không quen cô ấy thật.
Tôi cười với Tiểu Đóa, vỗ vỗ vai của cô ấy rồi để cô ấy tiếp tục công việc.
Nhiệm vụ hàng ngày của tôi ở tiệm là là đi dạo một vòng, bây giờ có phòng làm việc của mình thì càng đơn giản hơn.
Thực vật mà Lục Tuệ mua cho tôi đều cần phải chăm sóc hàng ngày, cho nên mỗi sáng sớm việc *****ên tôi làm là tưới nước cho nó, sau đó lại mở cửa sổ ra để chúng nó hấp thụ không khí mới rồi ánh sáng. Tôi tưới nước xong thì sờ vào một chiếc là ở trên, đột nhiên nhớ tới những lời Lục Tuệ nói khi giúp tôi trang trí phòng làm việc.
Em nói, nếu như văn phòng này là em trang trí thì sau này trong văn phòng có bất kỳ thay đổi nào cũng đều phải nói với em, mặc kệ là thêm đồ mới, hay là cái gì khác.
Khi đó tôi hỏi, nếu tôi chuyển cái ghế dựa này từ đây tới đó thì sao?
Em nói, vậy thì em cũng phải biết.
Vì không để cho mình nhàm chán nên tôi đã tìm mấy món điểm tâm rồi thử làm chúng, cứ thế mà trôi qua cả một buổi sáng. Sau khi làm xong hết thì tôi mở điện thoại lên xem, không có tin tức gì cả.
Sau khi ăn trưa xong rồi nghỉ ngơi một lát thì tôi lại nghiên cứu món ngọt khác.
Trong thời gian này khách hàng hay lui tới trong tiệm, còn có một vài khách cũ từ Tây Phong Thoại cũ tới, sau khi cùng tôi nói vài câu về việc nhà liền vội vàng rời đi, mà tôi thì lại tiếp tục công việc trên tay, còn thỉnh thoảng để ý điện thoại, sợ bỏ lỡ tin nhắn gì đó.
Cuối cùng vào lúc 16:46 chiều, Lục Tuệ đã nhắn tin cho tôi rồi.
Tin nhắn của em vô cùng nghiêm túc, chỉ có mấy chữ đơn giản: Tối nay 7 giờ, em chờ chị trước cửa nhà hàng Nhật.
Tôi nhắn lại cho em một chữ "Được".
Bảy giờ tối, tôi canh chuẩn thời gian đúng giờ xuất hiện ở cửa nhà hàng Nhật trong trung tâm thương mại. Nhìn một cái liền thấy em ngồi ở hàng ghế trước nhà hàng gấp hạc giấy.
Hôm nay em mặc bộ đồ mà tôi chưa thấy qua bao giờ, mái tóc xoăn nhẹ nhàng tản ra, một bên kẹp ra phía sau tai, mà chiếc vòng tay đôi với tôi trên tay em cũng đã biến mất không thấy, em đổi một chiếc khác, giờ phút này đang nằm trên cổ tay rất là dễ thương.
Tôi đi qua kéo cái ghế bên cạnh em rồi ngồi xuống, nhìn tờ giấy trên bàn rồi hỏi: "Đang xếp hàng sao?"
Em nghe thấy giọng tôi thì nở nụ cười trên mặt rồi đồng thời quay đầu qua, đặt hạc giấy vẫn chưa gấp xong xuống, cầm lấy tờ giấy trên bàn: "Không cần xếp hàng, đi thôi."
Tôi không biết cô bé này đã làm gì nữa, tôi và em chỉ mới vừa ngồi xuống thì nhân viên liền mang đồ ăn lên, rõ ràng là hai người, mà giống như em gọi cho bốn người ăn vậy.
Chờ nhân viên nói đã lên đủ món thì tôi cầm đũa nhìn em rồi hỏi đầy nghi ngờ: "Gọi nhiều vậy?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!