Chương 26: Bình tĩnh, sắp ngả bài rồi.

Editor: Lăng

Buổi họp mặt của ngày hôm sau rất là hoành tráng, nhóm có mười người vậy mà lại có tận mười tám người. Tôi và Lục Tuệ vừa mới bước vào phòng thì Tuệ Bình đang hát liền nhìn thấy chúng tôi, lập đổi giọng, dùng giai điệu vừa mới hát: "Hoan nghênh Giản Hứa Thu của tôi, hoan nghênh bé Tuệ Tuệ của Giản Hứa Thu, bla bla..."

Tôi cười với cô ấy để tỏ lòng biết ơn dưới sự chào đón của cô ấy.

Trương Cảnh Phong Tổ, chủ của buổi họp mặt này nhìn thấy chúng tôi, thì lấy hai cái ly không ở trên bàn, chần đại qua nước sôi rồi rót bia vào.

"Uống một ly?"

Tôi kéo Lục Tuệ ngồi xuống chỗ trống, thấy em đưa tay muốn cầm ly bia trên bàn liền bị tôi dùng tay ngăn lại. Hai tay tôi cầm hai cái ly, nhìn Trương Cảnh Phong, nói: "Em ấy còn nhỏ, rượu của em ấy để mình uống."

Trương Cảnh Phong gật đầu không có ý làm khó, chờ tôi vừa uống xong thì chàng trai bên cạnh Trương Cảnh Phong đột nhiên cầm xúc xắc tới, lắc hai lần rồi đập lên bàn, rồi đưa một cái khác tới trước mặt tôi.

Trò chơi trong tụ họp vốn là như vậy, không kịp chuẩn bị. Sau khi tôi cầm xúc xắc rồi lắc hai lần, thì mấy người bạn đang chơi điện thoại cũng đột nhiên bu lại, nói là bọn họ rất nhàm chán, vậy là tất cả mọi liền tham gia trò đổ xúc cắc này.

Tuệ Bình lúc này *****̃ng đổi một ca khúc rất high, cùng với âm thanh đổ xúc xắc của mọi người, bầu không khí đột nhiên lại nóng lên một cách khó hiểu.

Tôi sợ Lục Tuệ nhàm chán, trực tiếp giao cái trò này cho em chơi, thua thì tính cho tôi, nhưng Lục Tuệ vô cùng lợi hại, mười mấy trận liền mà chưa từng thua trận nào.

Loại trí tuệ cùng vận khí cùng tồn tại này kiểu gì cũng sẽ bị người khác hâm mộ cùng ghen ghét, cuối cùng thì mọi người cũng ý thức được Giản Hứa Thu này từ nãy đến giờ cũng chưa uống một ly nào liền nhao nhao bắt đầu hợp lực đối phó Lục Tuệ.

Vì vậy đã tạo ra một cảnh là dù bọn họ có lắc gấp đôi thì cũng phải mở ra xem xúc xắc của tôi cho bằng được, theo từng bài hát của Tuệ Bình, bầu không khí thẳng tới cao trào.

Bên kia đánh bài *****̃ng không đánh, tất cả đều tới tham gia náo nhiệt.

Rốt cục, dưới sự đồng tâm hiệp lực của mọi người thì Lục Tuệ đã đổ xúc xắc ra ngoài, tôi bị phạt hai ly rượu.

Hình phạt này khiến tất cả mọi người ở trong phòng đều reo hò lên, biểu cảm trên mặt cứ như là lấy được đơn hàng lớn trị giá mấy triệu vậy.

Trông Lục Tuệ *****̃ng rất vui vẻ, em xấu hổ lè lưỡi với tôi. Sau khi tôi uống hết một chén rượu, thì có ý muốn giúp tôi uống hết một ly khác nhưng bị tôi ngăn lại.

Nếu đêm nay mà em bắt đầu uống rượu thì chỉ sợ mấy anh chị ở đây sẽ không bỏ qua cho em ấy mất, uống tới mức ngã gục luôn mất.

"Không được, mình uống nhiều quá rồi, chúng ta đổi trò khác đi đi." Cậu bạn thua nhiều nhất nói xong thì nấc nhẹ một cái, nói tiếp: "Chúng ta chơi thật hay thách đi."

Vẻ mặt của mọi người đều kinh ngạc: "Hả?"

Tuệ Bình đang hát thì giơ micro lên miệng cậu ta với vẻ mặt không thể tin nổi, nói: "Cậu lặp lại lần nữa."

Cậu ta nói lại: "Thật hay thách!"

Cậu ta nói xong, có lẽ *****̃ng thấy mình hơi buồn cười nên đã cầm lấy micro từ tay Tuệ Bình, nhỏ giọng giải thích: "Tối nay mình có dẫn một cô bạn đến." Cậu ta nói xong thì chỉ về phía nhà vệ sinh, lúc này chúng tôi mới nhận ra là mới có một cô gái vào đó, cậu ta còn nói: "Mình đang theo đuổi cô ấy, cô ấy có hơi xấu hổ. Cho nên mình muốn chơi trò này với cô ấy để nói ít câu với cô ấy, các cậu giúp mình một chút."

Chúng tôi nghe xong thì hiểu rõ ồ lên vài tiếng.

Loại chuyện tác hợp cho người khác này, tôi nghĩ là toàn bộ nhân loại đều thích làm làm, vậy nên toàn bộ mọi người trong phòng đề vứt bỏ vẻ mặt ghét bỏ hồi nãy, đột nhiên nhảy cẫng reo hò lên.

Cách chơi rất đơn giản, rút một là bài, người điểm cao nhất hỏi người điểm thấp nhất một câu hỏi.

Mười mấy phút sau, dưới sự gian lận điên cuồng của chúng thôi thì cậu bạn này đã thành công hỏi về ấn tượng *****ên của cô gái ấy với cậu ta, rồi bây giờ cô ấy có cảm giác gì với cậu ta, cô ấy thấy có khả năng phát triển với cậu ta không, cả một loạt vấn đề.

Đương nhiên, những câu hỏi này *****̃ng không hoàn toàn là do cậu ta hỏi, lâu lâu chúng tôi cũng sẽ không để cô ấy rút lá bài nhỏ nhất, nhưng những câu hỏi của người khác đều là đả tương du [1].

[1]: Đả tương du: Thuật ngữ này có hai cách dùng, một là theo nghĩa đen, "con nhà người ta đã đi mua nước tương được rồi", ý chỉ rằng đứa nhỏ đã lớn, đã có thể giúp đỡ việc vặt trong gia đình. Một cách dùng khác được sử dụng trên mạng internet, thể hiện sự không quan tâm đ ến một đề tài xã hội nào đó, mang hàm ý "tôi không liên quan tới chuyện này", tương đương với từ "

".

Trong điện ảnh, cũng được gọi là "mua nước tương". (Wikipedia)

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!