Chương 41: Viêm Ruột Thừa

Trái tim Hoắc Từ sụp đổ nhưng đầu óc vẫn tỉnh táo, cô lập tức hỏi: "Mọi người đang ở đâu?"

"Bọn tớ đang ở bệnh viện Quân Y, lão đại vừa súc rửa dạ dày xong, tớ đang ở trong phòng bệnh của cậu ấy." Thật ra Mạc Tinh Thần đang ở bên ngoài gọi điện, cô lấy cớ ra ngoài rót nước, mới đi được.

Bình thường Mạc Tinh Thần là người vô tư, một khi gặp chuyện thì dễ hoảng loạn.

Trong đầu toàn là mông lung, chỉ muốn gọi điện cho Hoắc Từ.

Hai người chơi với nhau, Hoắc Từ là người đáng tin cậy.

Nhưng đã gọi mười cuộc mà vẫn không có ai nghe máy, đến khi có người nghe thì nước mắt không nhịn được mà rơi xuống.

Hoắc Từ sửng sốt, không ngờ lại ở cùng bệnh viện Quân Y Bắc Kinh.

Nhưng mà cô không kịp nghĩ nhiều, trầm giọng nói: "Cậu chăm sóc cho cậu ấy trước đi, tớ sẽ tới ngay."

Ban đầu Mạc Tinh Thần còn lo lắng Hoắc Từ không có ở Bắc Kinh, nhưng vừa nghe thấy cô nói muốn đến, trong lòng thở dài nhẹ nhõm, nhanh chóng tắt điện thoại, đi vào chăm sóc Thiệu Nghi.

Mạc Tinh Thần không nghĩ tới, mười phút sau cô lập tức đến.

Hơn nữa Hoắc Từ còn ngồi xe lăn đi đến.

Lúc này Thiệu Nghi đã tỉnh, đang truyền nước biển.

Hai người nhìn quần áo bệnh nhân trên người Hoắc Từ, còn ngồi xe lăn tới, vẻ mặt đều không tốt.

Mạc Tinh Thần lại muốn khóc, giọng nói mang theo tiếng nức nở: "Cậu bị sao vậy?"

Vốn Mạc Tinh Thần muốn Hoắc Từ đến làm chỗ dựa cho bọn họ nhưng mà cô lại bị như vậy.

Hoắc Từ nghiêm mặt, mày nhíu chặt: "Viêm ruột thừa, vừa mới mổ xong."

Bạch Vũ ở phía sau nghe cô nói vớ vẩn, mặt cũng muốn méo đi.

Nhưng mà khi nhìn cô gái đang nằm trên giường lại không nói ra được, đành dứt khoát ngậm miệng lại.

Hai người đối diện đều thở dài nhẹ nhõm.

Thiệu Nghi trên giường bệnh thở dài nói: "Tớ đã nói Tinh Thần đừng gọi điện thoại cho cậu, cậu ấy cứ thích chuyện bé xé ra to."

"Cũng đã phải đến bệnh viện súc ruột rồi mà còn là chuyện bé xé ra to?" Hoắc Từ nhướng mày, nheo mắt nhìn cô ấy, trông cô ấy thật hốc hác.

Tính Thiệu Nghi ôn hòa, nhưng cũng không phải là loại người mọt sách.

Lúc học Đại học, cô ấy chăm sóc ba người bọn họ không ít lần, sau này không còn một người thì vẫn chăm sóc hai người các cô.

Bởi vì Hoắc Từ mệt mỏi với công việc, truyền nước biển một tuần ở bệnh viện nên cô ấy lén nấu cháo trong phòng ngủ cho cô, ai ngờ lại mua phải nồi kém chất lượng làm cho đường dây điện của cả khu bị cháy.

Sau đó, trường học thông báo phê bình, ngay cả học bổng cũng không cho cô ấy.

Hoắc Từ là người lạnh nhạt, bạn bè càng thiếu.

Hai người bạn cùng phòng Đại học này chính là bạn bè mà cô quan tâm nhất.

Thiệu Nghi có chút xấu hổ, giải thích: "Cậu đừng nghe Tinh Thần nói bừa, không phải tớ tự sát, chỉ là tớ uống hai viên thuốc ngủ, sau đó tớ không ngủ được nên lấy rượu ra uống.

Tớ cũng đã quên mất chuyện mình uống thuốc ngủ."

Mạc Tinh Thần ở bên cạnh thiếu chút nữa đã nhảy dựng lên, nhìn Hoắc Từ nói: "Hoắc Từ cậu tin những lời này không? Đừng nói tới bác sĩ, dù là một người không có kiến thức y học cũng biết không thể dùng rượu với thuốc ngủ một lượt."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!