Chương 4: (Vô Đề)

Editor: Vũ Vũ

Khiến cho Bạch Vũ phải thất vọng đó là, tới đón bọn họ lại là một người đàn ông lái chiếc Audi, anh ta nói mình là trợ lý.

Bởi vì đi thử việc cho nên Bạch Vũ cũng không có ý định khách khí với đối phương, nhưng khi nhìn thấy người, cậu ta lại bỗng mềm lòng.

Ai kêu dáng dấp anh ta lại đẹp mắt như vậy.

"Xin chào, tôi là Dương Minh, trợ lý của Dịch tổng. Trước đó chúng ta đã liên lạc với nhau." Dương Minh nói chuyện vô cùng khách khí, bàn tay thon dài ở giữa không trung chờ Bạch Vũ nắm lấy.

Bạch Vũ vui vẻ, không chút do dự bắt tay anh ta, trong mắt Hoắc Từ đây chính là dáng vẻ không có tiền đồ nhất. Người mẫu đẹp cỡ nào mà cậu ta còn chưa từng thấy nhưng trùng hợp là cậu ta lại không đỡ nổi vẻ đẹp như này.

Dương Minh tự mình tới dẫn bọn họ bởi vì đường đến chỗ đó có chút khó đi.

Hoắc Từ ít nói, Bạch Vũ lái xe cũng không nói gì.

Đường đi càng lúc càng khó đi, may mắn thay, hôm nay khi ra ngoài bọn họ đã lái chiếc việt dã của Hoắc Từ nhưng dù sao đường đi xóc nảy thế này, tâm tình cũng không thể khá lên nổi.

**

Chỗ tốt thì không chụp, cứ nhất quyết phải chạy tới đây để trải nghiệm cuộc sống làm gì không biết. Cũng may coi như là đáy lòng phàn nàn, cậu ta cũng không dám nói bất cứ điều gì.

Bạch Vũ có thể thuận lợi hợp tác với Hoắc Từ lâu như vậy chính là bởi cậu ta chưa từng can thiệp vào sự lựa chọn của Hoắc Từ. Bây giờ, hai người mở chung một phòng làm việc, trong giới nhiếp ảnh đã sớm phong thủy sinh khởi*.

(

*) Phong thủy sinh khởi: Hô mưa gọi gió.

Bạch Vũ là người đại diện của Hoắc Từ nhưng Hoắc Từ mới chính là tổ tông của cậu ta.

Nói xung quanh đây là một đống đổ nát cũng không có gì quá đáng, ngoại trừ lớp kiến trúc hoang tàn bên cạnh thì cũng chỉ có vài vũng nước đọng sau mưa. Hai ngày trước trời mưa quá lớn cho nên mấy vũng nước tới giờ còn chưa có cạn. Lái xe đi thêm một đoạn nữa, bọn họ nhìn thấy những công trường đang thi công, chiếc cần cầu lớn phát ra những tiếng gầm rú.

Hoắc Từ im lặng nhìn ra bên ngoài.

Bạch Vũ tận lực khắc chế, vẫn là không nhịn được, nói: "Đây là nơi quái quỷ gì không biết."

Thành phố phát triển nhất cũng xuất phát từ những nơi như này, nếu không những công trường đang thi công như ở đây cũng chẳng thể nào mà xuất hiện.

Cuối cùng, xe dừng lại bên cạnh một ngôi nhà bỏ hoang. Lớp xi măng bên ngoài loang lổ, bong tróc ra thành từng mảng lộ ra màu đỏ của gạch bên trong.

Phía trước trơ trọi một cái vòi nước cùng vài chiếc chậu nhựa, cách đó không xa là một bãi rác, trên mặt đất rơi ra một mảnh vỏ chuối đã mốc đen thui. Bọn họ còn chưa xuống xe đã cảm thấy trong không khí tràn ngập một hương vị khó nói.

Dương Minh xuống xe đầu tiên, lại gõ cửa xe bọn họ.

"Hoắc tiểu thư, đây chính là nơi cô thử việc."

Chủ đề, nhân vật, bối cảnh toàn bộ đều không có. Theo lời của Dương Minh là cô có thể tự do phát huy.

Hoắc Từ lấy túi, mở ra, bên trong đều là ống kính các loại. Cô lấy máy ảnh, an tĩnh điều chỉnh thông số.

Bạch Vũ đã sớm quen với vẻ lạnh lùng khi làm việc của Hoắc Từ, thế nhưng nội tâm cậu ta vẫn khó có thể bình tĩnh, đi đến bên cạnh Dương Minh, cậu ta nhẹ giọng hỏi: "Cuối cùng thì ông chủ của các anh muốn gì? Nói thật, tôi biết đại nghiệp của tập đoàn y dược Minh Thịnh vô cùng lớn. Nhưng Hoắc Từ nhà chúng tôi cũng là người có chút danh tiếng, không phải là tôi khoe khoang đâu nhưng lịch trình làm việc của cô ấy đã kín tới hết năm rồi."

Vừa rồi khi Dương Minh đưa danh thiếp cho Bạch Vũ, hóa ra anh ta là trợ lý CEO của tập đoàn y dược Minh Thịnh. Đáy lòng cậu lúc đấy còn mừng thầm, dù sao tên tuổi của Minh Thịnh như sấm rền bên tai, quảng cáo rộng rãi phổ biến, ngay cả đài CCTV (Đài truyền hình trung ương Trung Quốc) cũng quảng cáo sản phẩm của bọn họ. Mặc dù nếu so sánh với sản phẩm quốc tế cao cấp thì có kém hơn một chút, nhưng từ trước tới nay bọn họ rất mạnh tay chi tiền quảng cáo.

Thế mà Bạch Vũ cao hứng chưa được bao lâu, nhìn nơi này, cậu ta suy nghĩ thế nào cũng không cảm thấy đây là nơi để chụp quảng cáo.

Thoạt nhìn giống như là nơi chụp tài liệu cho phim phóng sự, Bạch Vũ bị chính suy nghĩ của mình dọa sợ.

Dương Minh lắc đầu, nhẹ giọng giải thích: "Đây không phải là chúng tôi cố ý khiến Hoắc tiểu thư khó xử."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!