Chương 32: Tôi Cũng Là Fan Của Hoắc Tiểu Thư

Ngày hôm sau, Từ Tư Dương liền rời đi.

Về cơ bản thì công việc của họ ở Guinea đã kết thúc.

Sau đó bọn họ sẽ đi đến Mali, ở đó có một đội khác đang chờ.

Bởi vì việc quay phim phóng sự sẽ bắt đầu ở Mali*, rồi họ còn phải đến Libya* và địa điểm dừng chân cuối cùng là Nam Sudan.

(*) Mali có tên chính thức là Cộng hòa Mali là một quốc gia nằm trong lục địa của miền tây châu Phi.

(*) Nhà nước Libya là một quốc gia tại Bắc Phi.

Bọn họ đi đến Mali bằng trực thăng.

Từ năm 2012 đến bây giờ, chính phủ Mali và khu vực phía Bắc vẫn luôn xung đột vũ trang không ngừng.

Liên Hợp Quốc đã từng tuyên bố số lượng người hi sinh vì quốc gia ở Mali trong ba năm liên tiếp đều là cao nhất.

Có thể thấy được nơi này không hề hoà bình.

Tới lúc đến Mali, Dương Minh và cả đoàn đội đang chờ bọn họ.

Đoàn đội quay phim tài liệu này lúc trước đã quay ở trong nước, bởi vì vấn đề hộ chiếu nên mới bị chậm trễ.

Lúc trước Dương Minh không đi cùng Dịch Trạch Thành là vì anh ấy phải đi xử lý chuyện này.

Mọi người gặp mặt trong khách sạn ở thủ đô Bamako của Mali, đoàn quay phim tài liệu này là một đoàn đội mới ở trong nước tên là Thời Song, rất nổi tiếng trên mạng, năm trước bọn họ quay 《 Trung Quốc trong mắt chúng ta 》, nhận được vô số lời khen ngợi.

Số lượng người nhấp vào xem trên web đã vượt qua trăm triệu.

"Cô là Hoắc Từ hả?" Bọn họ gặp nhau ở nhà ăn khách sạn, lúc họ đến là vừa đúng thời gian dùng bữa tối.

Một nam sinh mặc áo polo khi thấy cô thì ngạc nhiên la lên.

Giọng anh ta vừa lớn lại vừa ngạc nhiên nên bị người đàn ông ria mép bên cạnh tát một cái.

Người đàn ông ria mép có chút ngại ngùng, nói: "Hoắc tiểu thư, cô đừng trách.

Thằng nhóc này là fan của cô, nó rất thích những tác phẩm của cô."

Hoắc Từ nhướng mày, không nghĩ tới cô lại có fan trong giới nhiếp ảnh.

Những năm gần đây, cô hay bị chỉ trích vì đã quá thương mại hóa tác phẩm, đã không còn là những tác phẩm có thể đi vào lòng người như lúc đầu nữa.

Cô không chỉ không tham gia thi đấu mà ngay cả những lần triển lãm lưu động cũng đều hợp tác với những nhãn hàng xa xỉ.

"Xin chào, em tên là Đường Húc, chị cứ gọi Tiểu Đường là được rồi." Chàng trai chà xát tay, cẩn thận đưa tay tới.

Thanh danh trong ngành của Hoắc Từ chính là kiêu ngạo.

Giá cả cao nhất, hơn nữa còn phải xem cô có muốn chụp hay không.

Bọn Đường Húc cũng coi như là người trong nghề nên đương nhiên cũng đã nghe qua danh tiếng của Hoắc đại thần.

Hôm nay nhìn thấy nữ thần, Đường Húc liền cảm thấy cô đẹp, thật sự là rất đẹp.

Không có phấn son, khuôn mặt nhỏ bằng bàn tay không có biểu lộ gì nhưng lại đẹp khiến người ta không rời mắt được.

"Tôi là Hoắc Từ." Hoắc Từ duỗi tay nắm lấy bàn tay kia.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!