Chương 24: Chưa Từng Thích Lễ Giáng Sinh

Hoắc Từ xoay người đi vào phòng, Diệp Minh Thi đứng trong phòng khách giống như bị một chậu nước lạnh dội xuống.

Tâm tình thấp thỏm và mong đợi khi đi theo Dịch Trạch Thành lên lầu trong nháy mắt đều bị dập tắt.

Sắc mặt cô ta trắng bệch, ngay cả ý cười trên khóe miệng cũng không giữ nổi.

Dịch Trạch Thành đang đứng gần trong gang tấc nhưng chưa bao giờ cô ta cảm thấy mình cách xa anh như lúc này.

Cô ta vẫn luôn cho rằng anh là một người từ khi sinh ra đã lạnh lùng cao ngạo, không ai có thể tới gần được.

Cô ta càng chưa từng nghĩ tới có một ngày anh lại đối xử với một người phụ nữ như vậy.

Đi mua quần áo cho cô ấy, thậm chí còn có cả nội y…

Diệp Minh Thi thật sự rất hối hận việc vừa nãy mình đã xem túi đồ của La Perla kia, chỉ nhìn liếc qua một chút đã thấy đó là kiểu ren đen cực kỳ gợi cảm.

Cô ta quen Dịch Trạch Thành ở Cambridge, người Trung Quốc ở Cambridge không nhiều lắm.

Còn lần đầu tiên nghe thấy truyền thuyết về Dịch Trạch Thành là ngày đầu tiên cô ta bước vào Cambridge.

Nhưng mà cô ta chưa từng gặp truyền kỳ Trung Quốc tiếng tăm lừng lẫy này.

Mãi cho đến lễ Giáng Sinh năm ấy, đoàn sinh viên Trung Quốc tổ chức một đêm liên hoan nhỏ.

Cô ta mặc trang phục lộng lẫy, vừa bước vào bên trong liền nói chuyện với những người quen.

Chợt nghe bọn họ xì xào bàn tán thắc mắc sao hôm nay không thấy anh tham gia, trong lòng cô ta khịt mũi coi thường.

Dù sao ở Trung Quốc cô ta cũng là một học sinh ưu tú, huống chi ở Cambridge một nơi ngọa hổ tàng long như thế này chưa chắc cái vị này thật sự có tài như thế.

Khi điệu nhạc vang lên, cô ta bị một nam sinh quen biết kéo vào sàn nhảy.

Từ nhỏ cô ta đã học nhảy nên cũng không câu nệ, cùng bạn nhảy uyển chuyển nhảy múa, giành được tiếng hò reo lớn trong sảnh.

Kết thúc một điệu nhảy, lúc bạn nhảy nắm tay cô ta chào cảm ơn thì cô nhìn thấy một nam sinh mặc áo đuôi tôm đen thản nhiên nhìn thoáng qua bọn họ.

Cái nhìn kia, tựa như vạn năm.

Không cần ai giới thiệu nhưng khi anh nhìn sang cô liền biết hóa ra anh chính là Dịch Trạch Thành.

Niềm kiêu hãnh hơn mươi năm của Diệp Minh Thi liền sụp đổ ngay ánh nhìn đầu tiên.

Cô ta cho rằng chỉ cần cô ta có thể ở bên cạnh anh thì một ngày nào đó, anh quay đầu lại nhìn cô ta.

Không ngờ tới, cô ta không đợi được tới khi anh quay đầu lại nhìn cô ta mà lại thấy bên cạnh anh có một người phụ nữ khác.

Dịch Trạch Thành xoay người liền thấy Diệp Minh Thi đứng ở nơi đó, sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt đờ đẫn, sầu khổ không nói được.

Anh hơi nhíu mày, không lên tiếng.

Thật ra thì anh không trả lời thật lòng câu hỏi kia của Hoắc Từ.

Chẳng qua là những người kia có tâm tư gì đối với anh cũng không liên quan đến anh nên anh không quan tâm đến cảm xúc của người khác.

"Hôm nay cô đến có chuyện gì không?" Anh thấp giọng hỏi.

Lúc này Hoắc Từ đang trong phòng thay quần áo, nghe được câu hỏi của anh thì cười lạnh một tiếng.

Lễ Giáng Sinh không hẹn bạn bè mà lại chạy tới nhà của đàn ông, tâm tư của vị tiểu thư này còn cần hỏi sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!