Chương 34: (Vô Đề)

Người chết là một kẻ lang thang trung niên, ngực và bụng tổng cộng bị đâm mười ba nhát dao, bộ phận sinh dục bị cắt bỏ. Theo giám định của pháp y, vết thương chí mạng là nhát dao đầu tiên ở ngực, sau khi nạn nhân chết, hung thủ lại chém thêm nhiều nhát nữa.

Không thể nghi ngờ, đây là một vụ án báo thù.

Người báo án là một bà lão, bà không thấy mèo đâu nên xuống tầng tìm mèo, ai ngờ lại thấy xác chết. Bà lão hết hồn, toàn bộ quá trình lúc lấy lời khai phải có người trong nhà đi cùng vì tâm trạng bà không ổn định. Cảnh sát chạy cả một ngày gần hiện trường vụ án mà không tìm được nhân chứng nào, trên người nạn nhân cũng không phát hiện bất kì món đồ nào có thể chứng minh thân phận của nạn nhân.

Theo camera giám sát ghi nhận, kẻ lang thang nằm trên cầu vượt suốt một ngày, từ khi anh ta rời khỏi cây cầu đến lần cuối cùng anh ta biến mất khỏi phạm vi quan sát, cảnh sát đã xem xét rất nhiều lần, tạm thời không phát hiện ra nhân vật khả nghi nào.

Buổi tối họp, trước tiên Lưu mắt kính giới hạn lại khả năng tìm kiếm hung khí của hung thủ, hung khí là một con dao làm bếp rất bình thường, trong siêu thị lẫn cửa hàng tạp hóa đều có bán, hung thủ lại rất cẩn thận, không để lại bất kì dấu vân tay hay dấu vết gì ở hiện trường cả.

"Bộ phận sinh dục bị cắt, tôi nghi ngờ nạn nhân có hành động thấp hèn bỉ ổi, có tiền án cưỡng hiếp." Triệu Cữu nặng nề nói, "Sau khi nạn nhân chết, hung thủ còn đâm thêm nhiều nhát dao nữa, những vấn đề tranh chấp khác thì không cần cố ý cắt bộ phận sinh dục như vậy."

Chu Lẫm gật đầu, bảo Triệu Cữu sắp xếp tất cả các vụ án có liên quan trong vòng hai năm qua trên báo thành phố Giang, bao gồm mấy vụ nữ giới tự tử hoặc mấy vụ tự tử không thành. Nữ giới bị xâm phạm nếu như lựa chọn che giấu sự thật, thông thường có hai loại khả năng, một là cố gắng quên đi mà tiếp tục trải qua cuộc sống của người bình thường, một loại khác rất có khả năng không chịu nổi ám ảnh tâm lý nghiêm trọng mà lựa chọn việc coi thường mạng sống của bản thân.

"Nữ giới là chính nhưng cũng không ngoại trừ nam giới và trẻ vị thành niên." Dừng lại một lát, Chu Lẫm bổ sung thêm.

Phòng họp chợt trở nên im ắng, tính tình Thiết Thương Lý nóng nảy, không kìm lòng được mà mắng một câu.

"Chứng cứ không đủ, báo thù chỉ là một trong những ý tưởng để phá án thôi, không loại trừ khả năng hung thủ có tâm lý biến thái, tùy ý chọn một nạn nhân vô tội." Ánh mắt dừng lại trên người Thiết Thương Lý vài giây, Chu Lẫm gõ vào tấm hình của nạn nhân, sau đó bảo mấy người ngày mai đến khu vực hỏi thăm những kẻ lang thang, thử xem có người nào quen biết nạn nhân hay không.

Nhiệm vụ lần này như mò kim đáy biển, những cảnh sát ở đơn vị khác cũng đều tăng thêm nhân lực.

Liên tục ba ngày liền, Lâm Nguyệt không nhận được tin tức gì của Chu Lẫm, cô cứ như bị bệnh, cứ một lúc sẽ lại nhìn di động một lần, sợ không thể ngay lập tức nhìn thấy cuộc gọi hoặc là tin nhắn WeChat của Chu Lẫm.

"Lâm Nguyệt, cậu không sao chứ, tớ thấy gần đây tâm trạng của cậu rất hoảng hốt." Buổi trưa ở căn tin, chú ý tới Lâm Nguyệt nhìn di động rất nhiều lần, Hà Tiểu Nhã quan tâm hỏi.

Lâm Nguyệt miễn cưỡng mỉm cười: "Không có gì, tớ có hẹn gọi điện thoại với phụ huynh của một học sinh, chỉ sợ bỏ lỡ thôi."

Hà Tiểu Nhã nửa tin nửa ngờ.

Lâm Nguyệt cũng không nhìn di động nữa mà tập trung ăn cơm, chị Vương nói về chuyện học sinh trong lớp gây rối, cô chỉ mỉm cười lắng nghe, không khác gì bình thường. Nhưng buổi chiều ở văn phòng, Trình Cẩn Ngôn soạn bài xong, theo thói quen nhìn về phía Lâm Nguyệt, chỉ thấy Lâm Nguyệt đang ngơ ngác nhìn màn hình di động, gò má trắng nõn, mi mắt rủ xuống, có một loại lo lắng vô hình đang bủa vây cô.

Trình Cẩn Ngôn vô cùng chắc chắn cô đang gặp phiền phức, có vẻ là loại chuyện rất khó giải quyết.

Di chuyển con chuột máy tính, anh ta ấn vào ảnh đại diện QQ của Lâm Nguyệt, Trình Cẩn Ngôn gõ chữ: "Đều là đồng nghiệp, có gì phiền phức thì cứ nói ra, có lẽ tôi có thể giúp được."

Liên tục đã có hai đồng nghiệp hỏi cô rồi, Lâm Nguyệt cười khổ, xem ra mấy ngày này biểu hiện của cô rất rõ ràng, điều này không thể được, cuộc sống riêng không thể làm ảnh hưởng đến công việc được.

Ngay lúc cô chuẩn bị trả lời Trình Cẩn Ngôn, màn hình di động đột nhiên sáng lên, Lâm Nguyệt theo bản năng cầm lấy di động.

Rốt cuộc người đàn ông biến mất ba ngày cũng gửi tin nhắn WeChat cho cô: "Buổi tối ngủ sớm nhé, anh không trở về đúng giờ được, để cửa phòng ngủ, đừng đợi."

Đổi lại là thời điểm khác, sự chú ý Lâm Nguyệt chắc chắn sẽ đặt trên bốn chữ "để cửa phòng ngủ" nhưng bạn trai cảnh sát đang bận rộn đã ba ngày không về, rốt cuộc tối nay có thể gặp mặt được rồi, Lâm Nguyệt không thèm để ý là phòng ngủ hay phòng khách nữa.

Cô không chút do dự trả lời: "Vâng, anh nhớ cẩn thận đấy."

Trong chiếc SUV màu đen, Đường Hiên lái xe về cục cảnh sát, Chu Lẫm tạm thời có thời gian xem di động, vốn chỉ muốn thông báo một tiếng nhưng thấy cô lại căn dặn anh cẩn thận, Chu Lẫm mỉm cười: "Bé con, không có gì nguy hiểm đâu, yên tâm đi."

Lâm Nguyệt nhìn thấy thì rất yên tâm, ngẫm lại Chu Lẫm đã điều tra vụ án suốt ba ngày, hay là vụ án đã được phá rồi nhỉ?

Nghĩ vậy, Lâm Nguyệt thầm thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt rơi xuống ảnh đại diện của Chu Lẫm. Bầu trời đêm đen kịt có thêm ánh trăng nho nhỏ cong cong, vào hôm đầu tiên phát hiện ra sự thay đổi này, Lâm Nguyệt dường như chìm trong mật ngọt.

Bàn làm việc ở ngay đối diện, Trình Cẩn Ngôn nhìn thấy những thay đổi cảm xúc trên gương mặt cô giáo trẻ, tận mắt thấy cô lo lắng cầm lấy di động, đọc xong tin tức của người nào đó thì lông mày giãn ra, khẽ nở nụ cười dịu dàng, dường như có gió xuân thổi tan nỗi lo lắng trong lòng cô, gò má trắng nõn mềm mại, làm người ta vừa nhìn đã cảm thấy ấm áp.

Là người nhà hay là...

Thấy nội dung cô gửi tới, phía sau "Thật sự không có chuyện gì" còn kèm theo một gương mặt tươi cười, Trình Cẩn Ngôn lại cảm thấy không cười nổi mà hơi lo lắng.

Chạng vạng khi tan học, Lâm Nguyệt rời khỏi phòng làm việc không lâu thì Trình Cẩn Ngôn cũng thu dọn đồ đạc rời đi, lái xe chạy khỏi sân trường vô tình nhìn thấy Lâm Nguyệt dẫn Phó Nam đi trên lề đường. Trình Cẩn Ngôn lái xe ngang qua, từ từ dừng trước mặt hai người họ, kéo cửa sổ xe xuống.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!