Editor: Đinh Hương
Beta: Mạc Y Phi
Nhận quà gặp mặt rồi, quan hệ người yêu đã bước sang con đường rõ ràng, sau khi ăn cơm xong, Chu Lẫm đề nghị dẫn Lâm Nguyệt đến khu nhà của anh đi dạo, cũng là việc hợp tình hợp lý.
Phó Nam là khách quen, sớm đã đi dạo hết mỗi ngóc ngách ở đây rồi, không hề có hứng thú với nơi ở của chú Chu, tiếp tục theo ông Chu học nặn gốm sứ. Tâm tư bạn học nhỏ đơn giản, chỉ vui mừng khi cô giáo tặng quà cho cậu bé, căn bản không hề nghĩ tới món quà đó cô giáo lấy từ đâu ra.
Căn nhà cổ này của nhà họ Chu là bố cục khu trồng cây cảnh điển hình của Giang Nam, xung quanh đều là hành lang dài dằng dặc, vườn hoa có những con đường nhỏ quanh co uốn khúc. Xưởng gốm ở phía Tây, ở giữa là vườn hoa xinh đẹp, phía Đông mới là chỗ ở của chủ nhà. Nhận quà tặng từ bố của bạn trai, Lâm Nguyệt đi tới bên cạnh Chu Lẫm, nhỏ giọng hỏi: "Sao anh lại nói với bác trai như vậy?"
Tối qua hai người trở về cùng với nhau, chắc là anh không ra ngoài nữa, chẳng lẽ vừa sáng sớm đã chạy tới chỗ ông lão nói hai người đã yêu đương rồi sao?
Hình như Chu Lẫm không giống loại người thích nói toạc móng heo như vậy đâu.
"Nói cái gì?" Chu Lẫm cúi đầu nhìn cô.
Mặt Lâm Nguyệt nóng lên, giơ món quà gặp mặt còn nóng hổi ra cho anh xem.
Chu Lẫm không nhìn hộp quà, trong mắt chỉ có gương mặt đỏ hồng của cô. Da mặt cô giáo rất mỏng, lại hay xấu hổ, câu nói "phòng ngủ chính có nhà vệ sinh độc lập" cũng làm cho cô đỏ mặt, da thịt trắng nõn lộ ra màu hồng phấn xinh đẹp, như cánh hoa anh đào, Chu Lẫm lớn đến vậy rồi, lần đầu tiên mới tiếp xúc với cô gái nhỏ như thế.
Càng nhìn càng thấy đẹp.
"Anh không nói, buổi sáng đi tới phòng phơi phôi, không hiểu vì sao mà ông ấy biết được, cảnh cáo anh đừng có động tay động chân với em." Chu Lẫm tới gần, bám sát cô, giọng điệu đầy bình tĩnh, ánh mắt trước sau vẫn không rời khỏi gương mặt của cô.
Cơ thể Lâm Nguyệt cứng đờ, lỗ tai đều đỏ cả lên, động tay động chân, có phải tối hôm qua ông lão đã thấy Chu Lẫm hôn cô rồi không?
Cô chán nản lại hơi xấu hổ, Chu Lẫm mỉm cười, vừa nắm bàn tay nhỏ của cô vừa thấp giọng dụ dỗ: "Yên tâm, trời tối như vậy, ông ấy không thấy rõ đâu."
Da mặt anh thật dày, Lâm Nguyệt cảm thấy không được tự nhiên, lén nhìn ra đằng sau rồi rút tay về, sợ ông lão thấy được.
Chu Lẫm không buông, bá đạo nắm chặt lấy cô.
Lâm Nguyệt không thể làm gì khác đành cầu xin anh: "Anh buông ra đi."
Lúc này Chu Lẫm mới buông tay.
Lâm Nguyệt lập tức dịch sang bên cạnh, giữ khoảng cách với anh. Chu Lẫm hờ hững nhìn xung quanh, đang ở ngoài nên trước tiên buông cô ra đã.
"Đây là phòng chính, bố anh ở đây." Đi qua một cái viện nhỏ ba phòng, Chu Lẫm giới thiệu với Lâm Nguyệt: "Vào nhìn chút nhé?"
Kiếm Lai Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp Vưu Vật
- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Lâm Nguyệt đi vào trong xem, trong vườn trồng hai cây hoa quế, căn phòng trước mặt có treo bảng hiệu Nhàn Vân Đường, có khí thế ra phết. Nhìn kiểu cách này, Lâm Nguyệt không kìm lòng được mà cảm thán: "Nhà anh trước đây chắc là nhà giàu nhất vùng này nhỉ?"
Giống như trong phim truyền hình, trong nhà lớn có ông chủ, bà chủ, cậu chủ, cô chủ.
"Bây giờ cũng là nhà giàu đấy, em mà gả đến thì sau này chính là bà chủ quản lý việc nhà." Chu Lẫm sải bước lên cầu thang, nhìn cô từ trên cao xuống đầy ẩn ý.
Lúc này Lâm Nguyệt mới nhận ra, chủ nhà kiêm cảnh sát Chu cao ngạo lạnh lùng thận trọng, còn bạn trai Chu Lẫm của cô vô cùng lưu manh.
Không tiếp lời anh, Lâm Nguyệt xoay người, anh muốn vào, cô cố ý đi hướng khác.
Phía sau truyền tới tiếng bước chân, trong chớp mắt Chu Lẫm đã đến bên cạnh cô, nắm tay dẫn cô tới sân hướng Đông Bắc của anh. Lâm Nguyệt vui vẻ đi theo phía sau, hộp quà trong tay phải nhẹ nhàng lay động theo từng bước chân.
Viện của Chu Lẫm cũng có ba phòng, trước mặt là phòng lớn để tiếp khách, ở giữa là phòng của anh, ba căn phòng, phía Tây là thư phòng. Trước khi vào tham quan, Chu Lẫm chỉ tay vào ba căn phòng ở sân sau, trịnh trọng giới thiệu với Lâm Nguyệt: "Đó là chỗ ở của vợ tương lai và con cái của anh, không dẫn em vào xem đâu."
Lâm Nguyệt chỉ làm như không nghe thấy, tò mò đẩy cửa thư phòng ra.
Trước mặt chính là một loạt kệ sách, lít nha lít nhít bày đầy sách, dưới cửa sổ phía Nam là bàn học ghế dựa bằng gỗ kim, vô cùng cổ kính. Lâm Nguyệt vừa thấy mới mẻ vừa kinh ngạc, quay đầu hỏi Chu Lẫm: "Lúc nhỏ anh học bài ở trong này hả?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!