Editor: Đinh Hương
Beta: Mạc Y Phi
Từ nhà hàng tây đi ra, Từ Lãng trực tiếp đưa Lâm Nguyệt trở về, trước khi xuống xe, Lâm Nguyệt bày tỏ sự áy náy lần nữa.
Từ Lãng hào phóng mỉm cười, dõi mắt nhìn Lâm Nguyệt lên tầng, anh ta im lặng ngồi một lúc lâu mới lái xe rời đi.
Cuộc hẹn hò kết thúc ở đây, Lâm Nguyệt thở phào nhẹ nhõm. Không thể phủ nhận, Từ Lãng là người đàn ông vô cùng ưu tú, ăn nói nhỏ nhẹ, cử chỉ lịch thiệp lại đẹp trai, nhưng Lâm Nguyệt luôn cảm thấy thiếu chút gì đó, lúc ăn cơm cô không thể hiểu được, bây giờ bình tĩnh lại, rốt cuộc Lâm Nguyệt mới hiểu rõ là không đúng chỗ nào.
Từ Lãng quá hoàn mỹ, hoàn mỹ đến nỗi không tìm được khuyết điểm, loại đàn ông như vậy đặt vào phim thần tượng thì rất bình thường, nhưng trong cuộc sống thực, người có khuyết điểm mới có vẻ chân thực chứ nhỉ? Chính vì tất cả mọi người đều có khuyết điểm nên khi chung sống mới không cần lo lắng bản thân mình xấu chỗ nào, tùy ý thoải mái.
Cho nên, coi như không có Chu Lẫm, cô cũng sẽ đưa ra quyết định giống vậy thôi.
Nghĩ thông suốt rồi, Lâm Nguyệt trở lại bình thường, cô cầm quần áo đi tắm rửa, lát nữa còn phải chuẩn bị giáo án.
Mười mấy phút sau, Chu Lẫm và Phó Nam trở về, Chu Lẫm mua một quả dưa hấu ở siêu thị trong tiểu khu, anh vào phòng bếp bổ dưa còn Phó Nam chạy đi mời cô giáo.
Lâm Nguyệt vừa mới tắm xong, nghe thấy giọng nói của bạn học nhỏ, cô mở cửa ra.
Phó Nam ngẩng đầu tò mò quan sát cô giáo.
Bạn học nhỏ lanh lợi tinh ranh lắm đấy, Lâm Nguyệt đứng cạnh cửa sờ đầu Phó Nam, cười nói: "Hai người ăn đi, cô ăn bữa tối no quá rồi, không ăn nổi nữa."
Trong phòng bếp, tốc độ bổ dưa hấu của Chu Lẫm chậm lại, cô xinh đẹp lại mỏng manh như thế, căn bản bữa tối chả ăn được bao nhiêu, rõ ràng là cái cớ thôi, giọng nói vui vẻ như vậy, xem ra rất hài lòng với vị bác sĩ đó nhỉ?
Phó Nam cũng muốn biết, che miệng, nhỏ tiếng hỏi: "Cô giáo muốn làm bạn gái của chú Từ ạ?"
Lâm Nguyệt cười, ra hiệu cho bạn học nhỏ vào phòng.
Phó Nam vui vẻ đi vào. Lâm Nguyệt đóng cửa lại, dẫn Phó Nam ngồi xuống chiếc ghế sofa đơn bên cạnh, nhẹ nhàng sờ đầu Phó Nam: "Nam Nam có thích chú Từ không?"
Phó Nam gật đầu lại lắc đầu, đưa tay ôm lấy cô giáo, buồn bã đáp: "Cô giáo yêu đương rồi sẽ muốn dọn đi, con không muốn cô dọn đi đâu."
Cậu bé cực kỳ ỷ lại vào cô, trái tim Lâm Nguyệt mềm nhũn: "Nam Nam yên tâm, trước khi bố con trở về, cô giáo sẽ không dọn đi đâu."
"Thật ạ?" Phó Nam vui vẻ ngạc nhiên.
Lâm Nguyệt gật đầu.
"Vậy chú Từ thì sao cô?" Chuyện quan trọng đã giải quyết xong, Phó Nam bắt đầu nhiều chuyện.
Lâm Nguyệt lắc đầu, nhỏ tiếng nói: "Cô giáo và chú Từ không hợp nhau."
Đôi mắt của Phó Nam tỏa sáng, cô giáo không có bạn trai, cậu nhóc lại có cơ hội rồi.
Trong phòng khách Chu Lẫm gọi Phó Nam ra ăn dưa hấu, giọng nói mang theo vài phần thiếu kiên nhẫn, Phó Nam lè lưỡi, vui vẻ chạy ra ngoài, chu đáo giúp cô giáo đóng cửa lại.
"Cô giáo khen cháu à, sao cười vui vẻ thế?" Chu Lẫm ngồi trên sofa, nhìn chằm chằm vào bạn học nhỏ đang cười khúc khích.
Phó Nam nhào tới chỗ anh, nói bên tai chú Chu: "Cô giáo không hề yêu đương với chú Từ nên không dọn đi đâu."
Chu Lẫm nuốt miếng dưa, liếc mắt nhìn về phía phòng ngủ chính bên kia, không tin lắm: "Nói thế để dỗ dành cháu hả?" Đổi lại là anh, nếu yêu đương cũng sẽ không kiên nhẫn nói với trẻ con đâu.
"Cô giáo không dỗ dành cháu đâu, cô nói cô không hợp với chú Từ." Phó Nam hừ một tiếng, giải thích xong, cầm một miếng dưa hấu lên bắt đầu gặm, gặm được một lúc thì khóe miệng lẫn dưới cằm đều dính đầy nước dưa hấu. Chu Lẫm rút mấy tờ khăn giấy ra đưa cho cậu, Phó Nam cười hả hê, Chu Lẫm cầm dưa hấu, ánh mắt lại liếc sang phía phòng ngủ chính.
Điều kiện của bác sĩ rất tốt, cô thật sự không thích hay chỉ đang lừa gạt Phó Nam?
Thấy Phó Nam ăn như hổ đói, Chu Lẫm lấy hai miếng dưa hấu, đi tới phòng bếp cắt thành mấy miếng nhỏ rồi đặt trong bát sứ trắng, cắm tăm lên trên, sau đó trong ánh mắt tò mò của bạn học nhỏ, mặt không cảm xúc đi tới gõ cửa phòng ngủ chính.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!