Hai tháng sau, Vũ Tuệ gặp lại Tri Giai lần nữa là khi tham gia cuộc họp lớp cấp ba cùng Lương Bình, Mỹ Chi và Kinh thạch, một đám người vừa tiến vào nhà hàng đã đụng phải khách hàng Tri Giai mới đón tiếp.
Trường cấp ba Lĩnh Tây bọn họ từng học không phải ở thành phố này, nhưng bởi vì là trường chuyên top đầu cả nước nên thành tích học sinh đều cao, ngọai trừ một bộ phận ra nước ngoài thì cũng nhiều người đậu vào một trường đại học tốt, rồi ở lại thành phố lớn phấn đấu sinh hoạt, vậy cho nên lúc này rất nhiều người cùng về.
Lương Bình và Vũ Tuệ giữa đám người như hạc trong bầy gà, Tri Giai liếc mắt một cái đã nhận ra hai người, khóe miệng trễ xuống, không nghĩ tới Lương Bình dám đem loại này đi gặp bạn bè. Lớp một cũng có rất nhiều người nhận ra cô ta, ngay sau đó đã có người tiếp đón, cô ta cho dù có không thoải mái cũng cố cười để hàn huyên cùng bọn họ, sau khi hàn huyên cười nói vài câu thì nhanh chóng tạm biệt, cô ta cũng chả muốn liếc mắt nhìn Lương Bình hay Vũ Tuệ một cái, coi như không quen biết.
Lương Bình từng hạ thấp thể diện cô ta, mà cô ta cũng nói mấy lời này kia trước mặt Vũ Tuệ, từ đầu tới cuối cô ta cũng không hề nói thẳng bản thân là bạn gái cũ của Lương Bình nhưng cô ta cũng không muốn ở trước mặt nhiều người như vậy mạo hiểm chào hai người kia, hơn nữa trong lòng cũng hận vẫn luôn nguyền rủa bọn họ có kết cục bi thảm, Lương Bình chướng mắt cô ra như vậy, cô ta cũng sẽ không đến trước mặt Lương Bình tự rước lấy nhục nhã, ai ở trong xã hội mà không có chút địa vị, không cần thể diện nữa chắc?
Vũ Tuệ lại nhịn không được liếc mắt nhìn Lương Bình một cái, Lương Bình đang giúp cô thắt nơ con bướm trên vai, cái áo này mặc vào đẹp thì đẹp thật, mà cái nơ hay tản ra lúc nào không hay, thật ra bung ra cũng đẹp nhưng mà Vũ Tuệ không thích, cho nên một ngày không biết giáo sư Lương Bình phải giúp cô buộc lại không biết bao nhiêu lần.
Không có phản ứng gì sao? Không phải nói là mối tình đầu tương đối đặc biệt à? Vũ Tuệ nghi ngờ mà nghĩ.
" Đó là học sinh chuyển trường á, hâm mộ cô ấy ghê, rõ ràng năm mười một mới chuyển tới, lại có nhiều người yêu quý nhất, sau đó hoàn nhập với tập thể, sau này vào xã hội cũng là người có thể hô mưa gọi gió." Vũ Tuệ nghe được một người phụ nữ bên cạnh hâm mộ nói.
" Ừm…. Nhưng mà tôi thấy cô ta hơi đáng sợ, tôi ít tiếp xúc với loại người này nên cảm thấy có khi mình tự bán bản thân lúc nào không hay. Hơn nữa cũng có một đám họ sinh nữ ghét cô ả mà, tại hồi xưa hay trả lời mấy lời thổ lộ của con trai kiểu cùng nhau thành bạn bè gì đó."
Thấy Vũ Tuệ đang nghe bọn họ nói chuyện liền quay sang đùa: " Nhưng mà không phải đứa con trai nào cũng bị cô ta nắm được, ví dụ như Lương Bình của chúng ta, chưa từng ân cần với cô ta lần nào đâu."
Đai khái chính là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, hoặc nói là ảnh hưởng lẫn nhau, bầu không khí tại đây rất tốt, mọi người cơ bản đều là người thân thiện, mặc dù ban đầu khi thấy Lương Bình mang theo cô thì ai cũng kinh ngạc nhưng rất nhanh đã tiếp nhận điều này, cũng đối xử với cô rất nhiệt tình, luôn để ý tâm trạng của cô.
Vũ Tuệ nghe vậy kinh ngạc chớp chớp mắt, quay đầu nhìn về phía Lương Bình: " Hoàn toàn xem cô ta là không khí luôn ạ?" Cái này với cái mà Tri Giai nói cho cô nghe không giống nhau. À…. Không lẽ cô bị lừa?
Lương Bình còn chưa nói gì, bọn họ lại trêu ghẹo: " Đúng vậy. Nhiều năm qua, đây là lần đầu tôi thấy qua Lương Bình nhìn chăm chú một cô gái, chuyện hôm nay quả thật chấn động quá đi thôi."
" Còn tưởng rằng đời này Lương Bình sẽ cô đơn kìa, Mỹ Chi quá đáng ghê, hỏi gì cũng không nói, chắc chắn là cố ý để hôm nay tụi mình thấy cảnh này bị dọa hết hồn đó."
Mỹ Chi được nhắc tới chỉ cười cười, không nói gì. Đến liếc mắt nhìn Vũ Tuệ và Lương Bình một cái cô cũng lười, nhìn là biết Vũ Tuệ và Lương Bình đã làm lành rồi, Mỹ Chi ngoài ý muốn còn nghe được hai người trò chuyện ở thang máy, cái gì mà " tuy rằng thích nhưng chưa biết có ở bên anh hay không." Thì đã nhận định Vũ Tuệ là một cao thủ đùa giỡn tình cảm.
mà cái tên Lương bình dù rõ ràng biết mình bị đùa giỡn mà vẫn ngu ngốc lao vào, đúng là làm cô hận rèn sắt không thành thép, cho nên khi bạn bè hỏi chuyện bạn gái của Lương Bình, cô đành phải ăn ngay nói thật – Lương Bình không có bạn gái.
Lương Bình mang Vũ Tuệ đến đây quả thực là ngoài ý muốn, nhưng thật sự không thể không cho Lương Bình mặt mũi mà đi nói Vũ Tuệ không tốt được.
Vũ Tuệ rất có hứng thú về thời học sinh của Lương Bình nên ngồi nghe một cách hào hứng, sau đó trong lúc ăn cơm còn nghe được vụ án mạng thảm khốc xảy ra khi bọn họ còn đi học.
" Có bắt được hung thủ không?"
" Nếu bắt được thì đã có tin rồi."
" Tiếc thật, đàn chị Thanh Nãi năm ấy thật sự là một cô gái rất xinh đẹp."
" Vậy mới nói không nên đùa giỡn tình cảm của người khác, nếu không kiểu gì cũng có chuyện xảy ra." Mỹ Chi liếc nhìn Vũ Tuệ nói.
" Vẫn chưa xác định có phải là bạn trai cũ giết hay không, chị ấy quen nhiều bạn trai như vậy, cảnh sát tìm kiếm cũng rất vất vả, nhất định cũng sẽ có cá lọt lưới. Đến Lương Bình cũng bị cảnh sát hỏi thăm nhiều lần đúng không?"
" Ừm."
" Ả? Tại sao?" Vũ Tuệ hỏi.
" Bởi vì có một khoảng thời gian đàn chị Thanh Nãi vẫn luôn dây dưa với Lương Bình. Nhưng mà Lương Bình của chúng ta á hả, đến đại mỹ nhân như thế cũng không thèm đặt trong mắt, hơn nữa em một chút cũng không kém cỏi so với chị ấy năm xưa đâu." Thật ra họ đã không còn nhớ rõ Thanh Nãi khi ấy có dáng vẻ như thế nào, chỉ nhớ cô ấy là một cô gái xinh đẹp cá tính mà thôi.
"…."
Thì ra năm đó ở cấp ba Lĩnh Tây có một học sinh tên là Thanh Nãi, lớn lên gợi cảm xinh đẹp, nhưng tính cách lại xấu xa, thích đùa giỡn tình cảm của người khác, cuối cùng không biết tại sao lại bị giết chết, vứt xác ở một nhà máy làm bánh quy bị bỏ hoang, cái chết nghe nói rất kinh khủng, có thể nói toàn thân đề bấy nhầy không còn hoàn chỉnh, nhưng tới hiện tại vẫn chưa tìm được hung thủ.
Chuyện này lúc đó oanh tạc rất lớn, bởi vì nơi bọn họ sống chuyện có tội phạm xuất hiện rất ít, cuộc sống bình thường cũng an ổn, chuyện giết người khủng bố này có lẽ là mấy chục năm rồi mới có.
Những câu chuyện như thế này dễ ảnh hưởng tới bầu không khí cho nên nói vài câu mọi người liền thay đổi chủ đề. Sau khi ăn cơm xong họ đề nghị đi KTV, đây là lần đầu Vũ Tuệ đến KTV, nhưng cô cũng không định hát hò, chỉ yên tĩnh nhìn mấy cô chú tranh nhau microphone.
Ánh sáng tại ghế lô mập mờ, bầu không khí náo nhiệt tốt đẹp làm tâm tình Vũ Tuệ cũng rất tốt, từ khi phát hiện Tri Giai lừa mình, cô ta vốn không phải bạn gái cũ của Lương Bình, trong lòng Vũ Tuệ vô cùng vui vẻ, vì thế cô kéo kéo áo giáo sư Lương Bình – người đang ngồi thẳng thắn trên ghế lô, khí chất phi phàm, làm dấu hiệu cho hắn thấy cô có chuyện muốn nói, đến lúc hắn thò đầu qua. Vũ Tuệ liền hôn một cái lên má hắn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!