Chương 40: (Vô Đề)

//* , nguyên văn của nó đây nè mọi người, mình không hiểu nghĩa của nó lắm, mà hình như kiểu một cú đã trong đấu võ ý//

" Tôi nói nè Lương Bình tiên sinh, nếu nhiều tiền như vậy tại sao còn muốn làm một giảng viên?"

" Dù sao cũng nên làm cái gì đó để nhận ra giá trị cuộc sống."

" Vậy anh thích làm giảng viên hả?"

" Cũng không phải là thích hay không thích, chỉ là chịu sự ảnh hưởng của ông bà nên cảm thấy làm công việc này cũng không tồi."

" Mỹ Chi tiểu thư nói lúc còn học cấp ba anh rất có tiềm năng trở thành tuyển thủ cờ vua chuyên nghiệp, tại sao không chọn nó?"

" Tôi không muốn bị chú ý quá mức."

" Èo, thứ này khó ăn lắm, tôi không muốn ăn.

Có thể nhả ra không?"

" Mời nuốt xuống."

" Lương Bình tiên sinh, tôi kể anh nghe, hôm nay trong tiệm có một vị khách siêu kì lạ…"

" Không nên nghị luận sau lưng người khác.

Những người kì quái thì nên để cho Ưu Kỷ tiểu thư xử lý."

" Cô ta yêu cầu rất nhiều nên tôi đã làm cho cô ta một cái sandwwich siêu siêu cay…"

" Vậy là vi phạm đạo đức nghề nghiệp, hơn nữa dễ bị trả thù, lần sau để Ưu Kỷ tiểu thư xử lý."

" Cái bạn học sinh xuất sắc bên Hồng Trung tỏ tình với tôi, làm tôi giật cả mình, bạn ấy là nữ mà, tuy rằng không phải là tôi chưa từng bị nữ sinh tỏ tình qua, nhưng mà …."

"….."

" Hóa ra ở Hồng Trung tôi còn có cả fanclub, thật là không tin nổi học sinh cấp ba thời nay…"

"….."

Căn hộ nơi hắn sống một mình nhiều năm bây giờ lại xuất hiện thêm một vị khách trọ ở ké không trả tiền, hai tháng này giáo sư Lương Bình đã hoàn toàn quen chuyện này, hắn cũng hình thành thói quen mỗi ngày chuẩn bị bữa sáng, buổi tối trở về cùng ăn cơm chiều với cô, dần dần có thêm thói quen sáng tối có một người lải nhải nói chuyện cùng, hỏi hắn một số vấn đề mà nếu như một người nào khác hỏi thì chỉ nhận được cái liếc nhìn kẻ thiểu năng trí tuệ.

Không, nói là thói quen không bằng nói hắn hoàn toàn không có " thói quen" với cả quá trình này, hoàn toàn lấy tốc độ không thể tin nổi tiếp nhận mọi chuyện, hơn nữa còn luôn hi vọng điều ấy sẽ mãi không kết thúc.

Mà hai tháng trôi qua, chuyện giáo sư Lương Bình có một vị người yêu ở chung đã không chỉ lan truyền trong tiểu khu, thậm chí còn trong trường nơi hắn giảng dạy cũng biết tin này, hơn nữa còn thêm một cái tin kinh hoàng hơn đó là bạn gái của giáo sư Lương Bình chỉ là một nhân viên làm công ở tiệm bánh mì!

Tin tức này nổ ra là một cú đả kích nghiêm trọng tựa như sao hỏa va vào địa cầu đối với những nữ sinh yêu thầm giáo sư Lương Bình, họ hoàn toàn không thể tiếp thu.

Bọn họ vốn dĩ cho rằng bản thân tuổi trẻ xinh đẹp lại có thành tích ưu tú, sắc nước hương trời, người độc thân hoàng kim như giáo sư Lương Bình cuối cùng sẽ rơi vào tay một vị nữ sinh ưu tú nào đó, mà nếu không phải nữ sinh thì cũng nên là một người phụ nữ vô cùng ưu tú, là tinh anh ngoài xã hội, nghĩ thế nào cũng không thể là một nữ nhân viên bán bánh mì được!

" Không lẽ, cô ta có gì đặc biệt hơn người?"

" Hay là thiên kim tài phiệt muốn trải nghiệm cuộc sống sinh hoạt bình dân?"

" Có phải dùng thủ đoạn dơ bẩn gì không?"

" Có khi nào chỉ là tin đồn nhảm không?"

Ngày thường mấy nữ sinh này vẫn luôn xem nhau là tình địch, tranh đấu gay gắt nhanh chóng đứng chung một mặt trận, nghị luận sôi nổ, quyết định phải tìm hiểu đến rạch ròi, nếu không làm rõ mọi chuyện, cứ vậy chấp nhận bại trận, thân là những nữ sinh từng thi đua liều mạng đậu trường đại học danh tiếng này không thể bình tĩnh tiếp thu nổi.

Nhưng mà bọn họ không nghĩ đến, còn chưa ra tay, đối tượng bị bọn họ nhung nhớ đã tự động xuất hiện trong trường của họ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!