Tin tức Quan Tri Ý mang thai mỗi năm đều xuất hiện hai ba lần, mà sau mỗi lần tin đồn lan ra, mọi người đều thấy cô xuất hiện trong các buổi họp báo hoặc là chương trình tạp kỹ.
Khi cô không mang thai, khắp nơi tung tin.
Mà năm cô thật sự mang thai, truyền thông một chữ cũng không có.
Truyện được dịch bởi Hoạ An An.
Đến khi đứa bé ra đời, Quan Tri Ý đăng tấm ảnh bàn tay gia đình ba người lên Weibo, mọi người mới biết, Tiểu Tiểu Ý đã thật sự xuất hiện.
Là một bé gái, tên hiệu là Nhuế Nhuế.
Làn da bé gái trắng trẻo, đôi mắt to tròn, thập phần đáng yêu.
Bởi vì đây là một bé gái, nên người trong nhà đều hết mực sủng ái cưng chiều.
Mà từ lúc Quan Tri Ý có em bé, thời gian ra ngoài đóng phim cũng giảm đi rõ rệt, thường ở nhà chơi với con nhỏ hơn.
Quan Nguyên Bạch thường nói, Thích Trình Diễn trong nhà chăm sóc hai đứa bé, thật đáng thương.
Ngày nọ, Quan Tri Ý vừa đóng máy phim, trở về nhà.
Cụ thể, lần cuối về nhà đã là một tháng trước.
Sau khi về nhà, cô cùng con gái chơi một lúc, sau đó ra ngoài tiểu viện nằm phơi nắng.
Đang nằm, đột nhiên có tiếng cảm thán bên trong nhà, Quan Tri Ý lấy quyển sách che trên mặt mình xuống, quay đầu nhìn vào trong.
"Nhuế Nhuế?"
"Có chuyện rồi có chuyện rồi!"
Lúc này, người làm chạy ra, "Phu nhân mau vào xem thử, có chuyện rồi!"
Quan Tri Ý tưởng rằng đứa bé xảy ra chuyện gì, vội vội vàng vàng đi vào trong, nhưng vừa bước qua cửa liền thấy Nhuế Nhuế đang đứng bất động ở cửa thư phòng.
Cô thở phào nhẹ nhõm: "Rốt cuộc là làm sao?"
Sắc mặt người làm đen lại, chỉ lên mấy bức hoạ treo trong thư phòng: "Bức tranh mà tiên sinh yêu thích nhất…"
Thích Trình Diễn luôn tán thưởng tranh hoạ, anh thường đấu giá mua lại các tác phẩm nổi tiếng có giá trên trời và treo trong thư phòng.
Mà bức tranh trong thư phòng kia, là anh đặc biệt chạy ra nước ngoài tốn không ít công sức và tiền bạc mới đem về được, thật sự vô cùng yêu thích.
||||| Truyện đề cử: Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc |||||
Vì thế, lúc Quan Tri Ý nhìn theo hướng chỉ của người làm, thấy bức tranh sơn dầu trên tường bị bắn tung toé hai màu xanh lam xanh lục, sắt mặt đột nhiên căng thẳng.
"Sao lại thế này!"
Nhuế Nhuế: "Con vừa vẽ…"
"Sau đó con làm thế nào mà làm bắn lên tận tranh trên kia?"
Nhuế Nhuế uỷ khuất: "… Chơi mà chơi mà, không cẩn thận nên bắn tung toé ạ."
Quan Tri Ý đau đầu, cô biết rõ Thích Trình Diễn thích bức tranh này thế nào, bỏ ra bao tiền thì không nói đến, nhưng để có được bức này mà anh xuất ngoại không biết bao lần, lúc lấy về tay cũng vui mừng biết bao.
Nếu để anh biết bức tranh này đã bị hỏng….
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!