Chương 73: (Vô Đề)

Đã một tuần Quan Nguyên Bạch và Châu Phàn Phàn không gặp nhau.

Hai tháng rồi, đây là lần đầu tiên anh không gặp cô trong một thời gian dài như vậy.

Truyện được dịch bởi Hoạ An An.

Cô không xuất hiện ở bãi đỗ xe, không đến nhà bà ngoại, thậm chí gần công ty anh cũng không. Không chỉ thế, ngay cả tin nhắn Wechat thường ngày đều không còn.

Anh có phần không quen, ngẫm nghĩ lại thì ngày mà anh đưa cô về nhà hôm đó, có phải anh đã nói quá nhiều, lời lẽ quá nặng nề hay không.

"Tiểu Ngũ đâu?" Hôm đó, Thích Trình Diễn từ công ty đến Quan gia, vài ngày nay anh và Quan Tri Ý đều ngủ ở đây. Sáng sớm công ty xảy ra chút chuyện nên ra ngoài, giờ mới trở về.

Quan Nguyên Bạch: "Chắc còn đang ngủ, chưa thấy con bé xuống."

"Ừm." Thích Trình diễn nhìn đồng hồ trên tay, "Vẫn sớm, để cô ấy ngủ thêm một lúc."

Quan Nguyên Bạch tuỳ tiện hỏi: "Hai người đi đâu à?"

"Chiều nay có buổi họp fan cho bộ phim của cô ấy."

Quan Nguyên Bạch ồ một tiếng, lại hỏi: "Thu xếp lịch trình là công việc người đại diện con bé phải làm, từ bao giờ đến lượt cậu tiếp quản."

"Hôm nay đúng lúc không có việc, muốn đi cùng cô ấy mà thôi."

"Dính như sam."

Thích Trình Diễn cười: "Cậu ngưỡng mộ không nổi."

"Cái gì mà ngưỡng mộ không nổi, tớ cũng---"

Quan Nguyên Bạch nhất thời muốn nói cũng có người bám dính anh không buông, nhưng hoài niệm một chút, người đó đã mấy ngày không thấy đâu nữa rồi.

Nghĩ như vậy, đột nhiên có chút mất mát.

Thích Trình Diễn thấy anh bỗng im lặng, truy hỏi: "Làm sao, cậu cũng có sao? Là Châu tiểu thư hôm đó đấy hả?"

"Không có, rất lâu không gặp rồi."

Thích Trình Diễn hơi nhướng mày: "Ồ, xem ra người ta thấy cậu một mực cự tuyệt, từ bỏ rồi."

"……"

Thích Trình Diễn: "Cũng tốt, dù sao cậu cũng đâu thích cô ấy."

Quan Nguyên Bạch nhíu mày: "Hôm đó tớ đâu có nói là không thích cô ấy, tớ chỉ nói là cô ấy không cần theo đuổi tớ, thái độ nịnh nọt lấy lòng đó không phải là điều con gái nên làm."

Thích Trình Diễn vốn dĩ muốn tán gẫu một chút, không ngờ Quan Nguyên Bạch đột nhiên ném cho anh một câu này. Anh sững sờ một hồi, hỏi: "Cậu thế này là… thích rồi?"

Quan Nguyên Bạch phát nghẹn: "Tớ đã nói tớ thích chưa?"

"Ý của cậu chính là như thế. Bằng không, cậu giận cái gì?"

Thần sắc Quan Nguyên Bạch hơi đổi: "Tớ là giận cái người suốt ngày nói muốn làm bạn bè, nhưng lâu như vậy lại không thấy đâu, không nói gì liền chạy? Có thể nhẫn nại chút được không, tớ cần có thời gian suy nghĩ cân nhắc chứ."

Thích Trình Diễn trầm mặc: "Nguyên Bạch."

"Cái gì?"

"Hiện tại, tớ biết vì sao cậu độc thân lâu thế rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!