Sau khi về đến khu biệt thự Hoàng Gia, Thích Trình Diễn trực tiếp đưa cô về nhà.
"Tiểu thư đã về." Dì giúp việc trong nhà tiến lên chào hỏi cô.
Quan Tri Ý ừ một tiếng, lên lầu thay quần áo.
Sau khi Quan Tri Ý lên lầu, Thích Trình Diễn mới hỏi: "Nguyên Bạch có nhà không ạ?"
"Thiếu gia có, tôi gọi giúp cậu."
"Được."
Hôm nay không chỉ có Quan Nguyên Bạch ở nhà, Quan Hưng Hoài cũng ở nhà.
Sau khi Quan Tri Ý thay đồ xong xuống lầu, gặp cảnh ba người đàn ông cùng ngồi sofa, người này đáng sợ hơn người kia.
"Lại đây ngồi." Quan Hưng Hoài vỗ vỗ vào vị trí bên cạnh ông.
Quan Tri Ý không quá vui, nhưng ba cô rất nghiêm khắc, cho nên cô vẫn ngoan ngoãn đi qua đó.
"Vừa rồi bố và anh con ở nhà xem phát sóng trực tiếp, nhìn thấy con nhận giải." Quan Hưng Hoài nói.
"Dạ…"
"Quả thực không tồi, con diễn bố cũng đã xem, cái giải thưởng này chính là danh xứng với thực."
Quan Tri Ý giật mình, kinh ngạc nhìn về phía bố mình "Ba… xem con diễn sao?"
"Bất ngờ thế à?" Quan Hưng Hoài liếc cô một cái, "Con gái tôi quay phim, tôi không thể xem sao?"
Trong lòng Quan Tri Ý rất vui, bởi vì đây là lần đầu tiên cô cùng bố trò chuyện về công việc của cô.
Quan Hưng Hoài: "Hiện tại bố không cấm cản con làm cái gì, nhưng là đóng phim là đóng phim, cuộc sống là cuộc sống. Tiêu Nhiên kia trông cũng được, trong phim hai đứa cũng xứng đôi, nhưng mà, hai đứa không thể biến chuyện này thành sự thật."
Cuộc trò chuyện đã bị chuyển hướng nhanh đến mức chóng mặt.
Đầu Quan Tri Ý giật giật, nhìn về phía hai người bên cạnh.
Chỉ thấy Quan Nguyên Bạch và Thích Trình Diễn im lặng ngồi đó vẻ mặt thể hiện sự tán thành.
Quan Tri Ý: "……"
Quan Hưng Hoài: "Con có nghe hay không, Tiêu Nhiên trong giới hot như vậy, con có biết sẽ có bao nhiêu người muốn hắt nước bẩn lên người con không?"
"Ba, con không có. Tin tức vỉa hè thôi, ba không thể tin."
Quan Hưng Hoài: "Cậu ta đưa con về ba đã nhìn thấy tin rồi."
"Đó là bởi vì xe Mao Mao hỏng rồi, mà con lại không có xe, anh ta chỉ tiện đường thôi."
Quan Hưng Hoài nhíu mày: "Vậy sao con không tự mình lái xe, gara của anh con nhiều xe như vậy, không đủ dùng à?"
"Anh ấy thật sự phá của…"
"Cái gì?"
"Em nói lâu rồi em chưa lái."
"Bằng lái của em đúng là dùng để trưng bày."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!