Chương 4: (Vô Đề)

Đúng là nhân vật lớn nha.

Bằng không, sẽ không ngồi chờ lâu như vậy, món ăn dẫu sao đều đã nguội.

Nhưng Quan Tri Ý cũng không quản được nhiều việc như vậy, cô chỉ làm theo ý của Lưu Vân, gật đầu với người ta, ngoan ngoãn chào hỏi một vòng, sau đó chỉ ngồi yên lắng nghe.

Lúc họ nói chuyện cô nghe được rằng nam chính của bộ phim 《 Vương Triều 》 này đã được chọn, nam chính là Lý Huyền nổi tiếng dựa vào kĩ năng diễn xuất. Anh ta ở trong giới được xem như tiền bối, nhưng nói ngoài miệng là vậy, Lý Huyền năm nay mới 30 tuổi. Từ năm 17, 18 tuổi đã xuất đạo, diễn xuất rất tốt.

Ngoài Lý Huyền, thì Tiêu Nhiên

- một lưu lượng mới nổi hai năm nay cũng gia nhập đoàn phim 《 Vương Triều 》.

Dàn diễn viên và đạo diễn xuất chúng như thế, bộ phim coi như thành công hơn nửa. Chính vì thế mà có rất nhiều nghệ sĩ tranh nhau tham gia vào đoàn.

"Nhìn dáng vẻ Trịnh Diệc Đồng hình như là muốn tranh vai Hoàng Hậu." Lưu Vân nói.

Quan Tri Ý gật đầu, ngẩng mặt lên nhìn cô ta. Bởi vì ≪ Vương Triều ≫ là bộ phim lấy đại nam chủ, không có nữ chính. Nhưng ở trong tiểu thuyết, có ba nhân vật nữ xuất hiện tương đối nhiều.

Một là Hoàng Hậu, một là muội muội ruột của nam chính, còn lại là nữ quan.

Trong ấn tượng của Quan Tri Ý, trong tiểu thuyết tần suất Hoàng Hậu xuất hiện tương đối nhiều, hơn nữa đây là một nhân vật có khí thế đặc biệt.

Khó trách Trịnh Diệc Đồng muốn.

"Ý của chị là để em đi tranh cái vai muội muội của nam chính, Chiêu Dương công chúa, em thấy sao." Lưu Vân nói.

Quan Tri Ý: "Đương nhiên là có thể."

Lưu Vân giật mình nhìn cô một cái: " Chị cho rằng hiện tại em sẽ bài xích cái nhân vật theo hình tượng ngốc bạch ngọt."

Bởi vì đang bị rất nhiều người nói rằng bán thảm theo hình tượng ngốc bạch ngọt.

Quan Tri Ý cười một chút: "Sẽ không, em rất thích nhân vật này."

Chiêu Dương công chúa xác thật là đáng yêu nghịch ngợm, nhưng nếu xem qua tiểu thuyết người ta sẽ biết, Chiêu Dương cũng không phải chỉ có như vậy.

"Cô cũng là người của Nghệ Tinh? Trước kia hình như chưa nhìn thấy cô bao giờ, người mới à?" Quan Tri Ý đang định cầm ly nước lên thì đột nhiên có người hỏi.

Quan Tri Ý vội vàng đặt cái ly xuống, nhìn về phía bên cạnh Hoàng tổng Hoàng Chí An: "Tôi không phải người mới, chỉ là không thường đi diễn cho nên có khả năng Hoàng tổng không có ấn tượng."

" Một cô gái nhỏ đáng yêu như vậy thì nào sợ thiếu phim diễn, mới xuất đạo không lâu hả." Hoàng tổng mặt đầy ý cười nhìn cô.

Quan Tri Ý có chút lúng túng nói: "Kia kỳ thật cũng đã 4-5 năm."

"Lâu như vậy?" Hoàng tổng nói, "Cô là sao nhí?"

"Không không, tôi bắt đầu đi diễn từ năm nhất đại học, hiện tại đã tốt nghiệp một năm chứ không phải ngôi sao nhí."

Hoàng tổng vẻ mặt ngoài ý muốn, kín đáo mà vỗ vãi Quan Tri Ý,  "Nhìn trẻ như vậy, còn tưởng chưa đến 18."

Quan Tri Ý cười gượng, ngồi dịch sang bên phía Lưu Vân.

Nhưng sau đó, Hoàng Chí An vẫn giữ chặt được cô, Quan Tri Ý nghĩ bao giờ mới có thể kết thúc được câu chuyện thiếu dinh dưỡng này đây, phía sau vang lên âm thanh mở cửa.

Tiếp theo, Quan Tri Ý thấy Triệu Chí Huy đứng lên, đi đến phía cửa.

Rất ít thấyTriệu Chí Huy có bộ dáng ân cần như thế, là vị nào tới vậy?

Quan Tri Ý quay đầu nhìn ra phía cửa, khi vừa nhìn thấy người ngoài đó, cô ngẩn cả người.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!